Chương trước
Chương 61: họ tới tìm tôi à? đáng lẽ họ nên ném đám otaku và đồ ngốc xuống hố
Chương 51: mua vì hợp thời trang thôi mà nguồn gốc của trend đó lại bị mắng? Chương 52: tôi sẽ rất ngạc nhiên nếu tình yêu, lòng dũng cảm và tình bạn được... Chương 53: vấn đề dù lớn đến đâu cũng có thể giải quyết bằng cách lẫn tránh... Chương 54: cho đến nay chỉ có đồ ngọt mới có thể chiến thắng được sự bất công Chương 55: có gì để nói với lũ kobold mà cậu vẫn tàn sát cho đến tận bây giờ? Chương 56: đó là vấn đề kiểm soát lũ lụt của dị giới phải không? Chương 57: mọi người có vẻ bất mãn vì nó là tài sản hiếm có? Chương 58: tưởng là bẫy hầm ngục, hóa ra lại là bẫy tâm lý! tôi phải... Chương 59: mặc dù chuyện tôi dính bẫy là bi kịch, nhưng ai đó lại biến nó... Chương 60: chỉ một chút thôi Chương 61: họ tới tìm tôi à? đáng lẽ họ nên ném đám otaku và đồ ngốc xuống hố Chương 62: đối mặt với vấn đề 17 tuổi ở dị giới, nhưng sẽ thiệt thòi nếu nhận... Chương 63: tôi cũng thực sự muốn giảm sát thương khi rơi hoặc miễn nhiễm sát... Chương 64: khi tôi nhận thức vấn đề hiện thực bằng nhận thức 2d như thường... Chương 65: vừa đi vừa lăn rất khó khăn nhưng không ai hiểu được nỗi vất vả... Chương 66: tôi có cảm giác nếu tiêu đề đổi thành "bạch ngân hiệp sĩ" thì tôi... Chương 67: chắc hẳn mọi người ở thế giới cũ đều như vậy phải không? Chương 68: vấn đề tôn giáo ở dị giới có thể được giải quyết bằng cách thuyết giáo lão già Chương 69: tại sao tôi lại có cảm giác như có ai đó, ở đâu đó, đang không ngừng mắng mỏ tôi? Chương 70: ai lại muốn có một suối nước nóng bí mật mà đến đó sẽ bị giết và...
setting
Chương sau

Ngày 29 - Buổi Sáng, Quán Trọ White Weirdo

Haruka-kun đã không quay trở lại. Tất nhiên, cậu ấy sẽ không thể quay lại ngay lập tức, nhưng...... Nó vẫn còn đáng lo ngại.

Haruka-kun luôn tự mình làm điều gì đó nguy hiểm.

「Cậu ấy có thể quay lại bất cứ lúc nào và nói 「Chà, tớ bị ngã á? Vậy là tớ đã leo trở lại? Đại loại vậy?」」

「 「 「 「Ai chứ Haruka-kun thì có thể lắm.」」」」

Nhưng đến tối, Haruka-kun vẫn không về.

「Cậu ấy có thể bị người gác cổng mắng sau khi cố gắng đột nhập qua cổng vào ban đêm.」

「 「 「 「Ai chứ Haruka-kun thì có thể lắm.」」」」

Nhưng đến khi màn đêm buông xuống, Haruka-kun vẫn không trở về.

「Cậu ấy có thể quay lại và hét lên 「Vì bọn Otaku mà tớ thậm chí không có thời gian để ngủ!」?」

「 「 「 「Nghe giống Haruka-kun quá.」」」」

Nhưng đến sáng, cậu ấy vẫn chưa về.

Vậy chúng ta đón Haruka-kun về nhé? Tình cờ nói thế và giờ chúng tôi đã đi sâu vào hầm ngục.

「Đây là Tầng 47 phải không? Vẫn không có dấu hiệu nào của cậu ấy hết?」

「Có bao nhiêu tầng vậy?」

Chúng tôi tiếp tục đi xuống trong khi càu nhàu.

「Tầng thấp nhất mà mọi người từng đến là Tầng 43 phải không? Chúng ta không còn bản đồ để dựa vào nữa nên việc này bắt đầu trở nên khó khăn rồi đây...」

「Nếu cậu ấy ở tầng Tầng 50 thì chúng ta sắp đến rồi... Nhưng nếu có 100 tầng thì sao...... Chúng ta sẽ cắm trại ở đây à?」

Chúng tôi tiếp tục đi, phàn nàn trên đường đi.

Đến nơi Haruka-kun đang ở.

Việc Thuần Hóa Shimazaki-san và những người khác vẫn không biến mất.

Nói cách khác, Haruka-kun vẫn ổn.

Nếu chúng tôi tiếp tục đi.

Nếu chúng tôi tiếp tục đi xuống.

Chúng tôi nên tìm Haruka-kun.

Mọi người cứ nói thế này nói nọ.

Nhưng họ vẫn tiếp tục tiến sâu hơn vào hầm ngục.

Lũ quái vật đã trên Lv 40 rồi. Chúng tôi không thể đánh bại chúng dễ dàng như vậy được.

Nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục chiến đấu.

Haruka-kun có lẽ đang cố gắng một mình chiến đấu để trở lại mặt đất.

Ngay cả ở Lv 47, lũ quái vật cực kỳ mạnh mẽ, một tổ đội cũng không đủ để đánh bại chúng nữa.

Nhưng Haruka-kun có thể phải một mình đối mặt với những con quái vật Lv 100 hoặc thậm chí cao hơn.

Vì vậy, chúng tôi phải gặp cậu ấy, ít nhất là đến được nơi có thể.

Bởi vì Haruka-kun ở đó.

Bất kể lũ quái vật mạnh đến đâu hay có bao nhiêu con ở đó.

Bởi vì Haruka-kun ở đó.

Haruka-kun vẫn còn sống và vẫn đang chiến đấu. Tôi chắc chắn rằng cậu ấy đang chiến đấu ngay bây giờ.

Tôi chắc chắn mình có thể đến bất cứ đâu, miễn là Haruka-kun ở đó.

Tôi chắc chắn rằng mọi người đều giống nhau, thậm chí không ai cố gắng nghỉ ngơi.

Không thành vấn đề nếu đó là Tầng 100 hay Tầng 1000.

Tôi sẽ đi xa đến đâu cũng được nếu cần thiết. Cho đến khi tôi tiếp cận được cậu ấy.

Chương trước
Chương 61: họ tới tìm tôi à? đáng lẽ họ nên ném đám otaku và đồ ngốc xuống hố
Chương 51: mua vì hợp thời trang thôi mà nguồn gốc của trend đó lại bị mắng? Chương 52: tôi sẽ rất ngạc nhiên nếu tình yêu, lòng dũng cảm và tình bạn được... Chương 53: vấn đề dù lớn đến đâu cũng có thể giải quyết bằng cách lẫn tránh... Chương 54: cho đến nay chỉ có đồ ngọt mới có thể chiến thắng được sự bất công Chương 55: có gì để nói với lũ kobold mà cậu vẫn tàn sát cho đến tận bây giờ? Chương 56: đó là vấn đề kiểm soát lũ lụt của dị giới phải không? Chương 57: mọi người có vẻ bất mãn vì nó là tài sản hiếm có? Chương 58: tưởng là bẫy hầm ngục, hóa ra lại là bẫy tâm lý! tôi phải... Chương 59: mặc dù chuyện tôi dính bẫy là bi kịch, nhưng ai đó lại biến nó... Chương 60: chỉ một chút thôi Chương 61: họ tới tìm tôi à? đáng lẽ họ nên ném đám otaku và đồ ngốc xuống hố Chương 62: đối mặt với vấn đề 17 tuổi ở dị giới, nhưng sẽ thiệt thòi nếu nhận... Chương 63: tôi cũng thực sự muốn giảm sát thương khi rơi hoặc miễn nhiễm sát... Chương 64: khi tôi nhận thức vấn đề hiện thực bằng nhận thức 2d như thường... Chương 65: vừa đi vừa lăn rất khó khăn nhưng không ai hiểu được nỗi vất vả... Chương 66: tôi có cảm giác nếu tiêu đề đổi thành "bạch ngân hiệp sĩ" thì tôi... Chương 67: chắc hẳn mọi người ở thế giới cũ đều như vậy phải không? Chương 68: vấn đề tôn giáo ở dị giới có thể được giải quyết bằng cách thuyết giáo lão già Chương 69: tại sao tôi lại có cảm giác như có ai đó, ở đâu đó, đang không ngừng mắng mỏ tôi? Chương 70: ai lại muốn có một suối nước nóng bí mật mà đến đó sẽ bị giết và...
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.10965 sec| 2385.039 kb