Phá Luật

Benjamin và Fide đến trước thềm nhà Charlie cùng một lúc. Benjamin biết ngay tức khắc rằng cậu trai trông vui vẻ này là thầy giáo dạy nhạc của Charlie. Bởi lẽ, cậu ta một tay xách hộp nhạc, tay kia xách hộp đàn vĩ cầm. Với lại, trông cậu ta mang dáng dấp nghệ sĩ. Chúng tự giới thiệu với nhau và Fide nhấn chuông cửa.

Nội Bone ra mở.

"Về đi," bà nói với Benjamin. "Charlie sắp sửa học nhạc. Mày đến chỉ vướng víu thôi."

"Không đâu," Fide nói. "Chúng cháu sẽ chơi một bản tam tấu. Cần có Benjamin."

"Tam tấu?" Nội Bone nhướn một bên chân mày xám, rậm rì lên. "Ta không tin."

Benjamin toan quay đi thì Fide níu cánh tay nó lại. "Chúng cháu cần bạn ấy, thưa bà Bone," Fide khăng khăng. "Giáo sư Saltweather, trưởng khoa nhạc, bảo chúng cháu phải tập nhóm nhạc để Charlie quen dần với việc tham gia lớp học."

"Hừmm. Bọn con nít chỉ nói dóc. Khỏi tin đi." Nhưg có lẽ vì cũng không chắc đó là lời nói dối hay thật, cho nên bà để cho Benjamin vô.

Lúc Fide và Benjamin bước vô thì Charlie đang luyện thang âm.

"Có tiến bộ đấy," Fide khen. "Hôm nay chúng ta sẽ làm ồn dữ lắm đây, bởi vì cả ba đứa sẽ cùng hòa tấu." Nó mở hộp nhạc lôi ra một ống sáo và đưa cho Benjamin.

"Em không biết cách chơi..." Benjamin mở miệng.

"Rồi sẽ biết ngay," Fide nói.

Đúng vậy, không đầy mười phút sau, Benjamin đã thổi được sáo. Ba thằng gây ồn ào khủng khiếp. Charlie nơm nớp lo nội Bone có thể hiện ra trút mưa bão xuống đầu chúng vào bất cứ lúc nào. Nhưng không! Thật là một cảm giác tuyệt vời khi có thể gõ đàn cật lực, cười nói hết cỡ và hát vang cả đầu, lấy cớ là cho học tập. Nó chờ đến khi Fide cho nghỉ mới bàn tới chuyện cái thùng.

Cuối cùng, khi Fide đặt cây vĩ cầm xuống, Charlie nói lẹ:

"Tụi em có một việc, anh Fide à. Và tụi em muốn hỏi liệu anh có thể giúp được không."

"Được chứ," Fide nhiệt thành. "Nói tiếp đi."
0.09746 sec| 2362.461 kb