Hỗn nguyên thiên nhãn!

Vật từ thượng giới!

Trâu bò như vậy?

Ánh mắt Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Lữ Thư An thay đổi.

Lữ Thư An xấu hổ hỏi: “Vị huynh đài này, ngươi đây là đang làm gì a?”

Hàn Uyên kinh ngạc nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.

Liễu Như Thấm đi xuống tới, cảnh giác nhìn chung quanh.

Hai con tinh quái vừa rồi có khả năng biểu thị cho nguy hiểm lớn hơn nữa.

Dịch Tiểu Phong lấy lại tinh thần, buông tay mình xuống.

Hàn Uyên hỏi: “Sư phụ, hắn là yêu quái sao? Cần ta chém hắn không?”

Lữ Thư An vừa nghe, thiếu chút nữa đái ra quần.

“Huynh đài, đừng nóng vội a, ta không phải yêu quái!” Lữ Thư An gấp giọng giải thích.

Dịch Tiểu Phong lắc đầu cười nói: “Hắn không phải yêu quái, ta chỉ là cảm thấy trên người hắn có tiềm lực chưa xuất hiện, không thể kém hơn so với ngươi.”

Nghe vậy, Hàn Uyên tức khắc khó chịu.

“Không có khả năng! Hắn không có linh căn, chính là một cái phế vật!”

“Đa tạ huynh đài khích lệ!”

Lữ Thư An thì thở dài nhẹ nhõm.

Hắn không có tức giận, sống nhiều năm như vậy, hắn sớm đã quen thân phận phế vật của mình.

Dịch Tiểu Phong nhìn chằm chằm Lữ Thư An, cười hỏi: “Đi cùng chúng ta đi, ta mang ngươi vào Chí Tôn cốc.”

Hỗn nguyên thiên nhãn, đồ vật trâu bò như vậy, như thế nào có thể thả chạy!

Đây hoàn toàn là khuôn mẫu của vai chính!

Dịch Tiểu Phong tốt xấu cũng là Chí Tôn tử, mặc dù quyền lực không có lớn như trong tưởng tượng, nhưng hắn cho Lữ Thư An làm thư đồng của mình cũng có thể đi?

Lữ Thư An không hưởng thụ đãi ngộ của Chí Tôn cốc, vậy hắn truyền đạo, cũng giống nhau nha!

Đối với Lữ Thư An mà nói, sư môn không quan trọng, quan trọng là có thể bước lên con đường tu hành.

“Thật sao?” Lữ Thư An trừng to đôi mắt, thanh âm run rẩy hỏi.

Hàn Uyên, Liễu Như Thấm há hốc mồm.

Thu một cái người không có linh căn?

Dịch Tiểu Phong có phải đột nhiên trúng tà hay không?

Dịch Tiểu Phong cười gật đầu.

Lữ Thư An mừng rỡ như điên, vội vàng khom lưng cảm tạ.

Khán giả thì xem thấu tâm tư của Dịch Tiểu Phong.

“Nhận lấy Trạng Nguyên, thủ hạ của Dịch Tiểu Phong có văn có võ, thành viên của tổ chức đã đủ.”

“Ha ha ha ha, Hàn Uyên ghen tị.”

“Tiểu tử này trừ da thịt non mịn có cái gì tốt, chẳng lẽ Dịch Tiểu Phong……”

“Đạo Nguyệt tiên tử: Ta đồng ý sao?”

“Đôi mắt Dịch Tiểu Phong thật sự có thể nhìn thấu thiên phú?”

……

Cuối cùng, dưới sự mời gọi của Dịch Tiểu Phong, Lữ Thư An gia nhập bọn họ.

Hàn Uyên dù có ý kiến, cũng không dám ngỗ nghịch quyết định của Dịch Tiểu Phong.

Dưới bóng đêm.

Bốn người vừa nói chuyện phiếm, vừa đi tới.

Hồi nãy Lữ Thư An không có nhận ra Dịch Tiểu Phong, dù sao cũng là ban đêm, sau khi biết được tên Dịch Tiểu Phong, hắn mới bừng tỉnh hiểu ra.

Đây chính là Chí Tôn tử đời kế tiếp của Chí Tôn cốc!

Lữ Thư An bắt đầu nghiêm nghị kính cẩn đối với Dịch Tiểu Phong.

Một canh giờ sau.

Bọn họ đi vào rừng cây bên cạnh, phía trước là một con sông lớn, rộng gần mười trượng, nước sông dồn dập.

“Trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi một chút đi, hừng đông lại xuất phát.”

Dịch Tiểu Phong mở miệng nói, những người khác cũng không có ý kiến.

Sau đó, hắn đi đến dưới tán cây bắt đầu đả tọa Luyện Khí.

Liễu Như Thấm đi đến bờ sông, bắt đầu tuần tra.

Lòng cảnh giác của nha đầu này thật đúng là đủ cao.

Hàn Uyên đi đến trước mặt Lữ Thư An, nghiêm túc nói: “Ta nhắc nhở ngươi, không được có lòng dạ nào khác, nếu không ta là cái thứ nhất chém ngươi.”

Lữ Thư An bất đắc dĩ nói: “Ta có thể có lòng dạ nào a?”

Tròng mắt hắn vừa chuyển, hỏi thêm: “Sư phụ ngươi thật sự là đồ đệ của Kiếm Thánh?”

Nhắc tới Kiếm Thánh, Hàn Uyên hăng hái!

Mặt mày hắn hớn hở, ngạo nghễ nói: “Một trận chiến Trác Dạ Bảo, sư tổ vì khảo nghiệm sư phụ ta, làm bộ không địch lại Đồ tâm lão tổ, dùng nguyên thần nấp trong cơ thể sư phụ ta, mượn tay trảm Đồ tâm lão tổ, trận chiến ấy có thể nói là vui sướng tràn trề, vang dội cổ kim!”

Hắn bắt đầu điên cuồng miêu tả cảnh tượng lúc trước, hoàn toàn không có ý thù ghét Lữ Thư An như vừa rồi.

Hàn Uyên thổi càng nhiều, sự sùng báo trong mắt Lữ Thư An càng dày đặc.

Dịch Tiểu Phong không có để ý mấy cái này, có Hàn Uyên ở đây, hắn có thể tập trung tu luyện.

Hiện giờ, hắn còn đang tu luyện tâm pháp tầng một của Cửu U Bàn Nhược công.

Cửu U Bàn Nhược công thật sự là cao thâm, tuy rằng không có tu luyện thuần thục, nhưng đối với việc tăng trưởng linh khí mà nói, thực sự bá đạo.

Bóng đêm càng tăm tối hơn.

Đại khái lúc rạng sáng khoảng 5 giờ.

Bùm ——

Từ sông lớn truyền đến một thanh âm.

Hàn Uyên, Liễu Như Thấm trợn mắt, cảnh giác đứng dậy.

Dịch Tiểu Phong cũng trợn mắt.

Lữ Thư An còn nằm ngủ bên cạnh.

Thằng nhãi này ngủ thật sự an ổn, rõ ràng trong khoảng thời gian này lòng vẫn luôn ở trạng thái sợ hãi, cho nên lúc này đây mới ngủ tới mười phần say sưa như vậy.

“Ngươi đi xem, ta bảo hộ sư phụ!”

Hàn Uyên phân phó, sau đó đi đến cạnh Dịch Tiểu Phong.

Liễu Như Thấm trợn trắng mắt, một mình đi hướng bờ sông.

Hai bờ sông nổi sương mù, dưới ánh trăng có vẻ mờ ảo, thần bí làm người ta sợ hãi, giống như lúc nào cũng có thể có ma vật lao tới.

Dịch Tiểu Phong nhíu mày, hắn nhìn thấy bên trong sương mù bên có ánh sáng hồng lóng lánh.

Ẩn giấu cơ duyên!

Vật vô chủ!

Nhưng ánh sáng hồng này đang di chuyển.

Chẳng lẽ là yêu quái?

Hàn Uyên tựa hồ cũng nhìn thấy gì đó, biểu tình ngưng trọng.

Lữ Thư An cảm giác được lạnh lẽo, bừng tỉnh.

Hắn không có mở miệng, mà là lặng lẽ đứng lên, tránh ở sau lưng Dịch Tiểu Phong.

Sương mù càng ngày càng nhiều, bên trong sương mù có một đôi mắt sáng lên, màu xanh lục, kinh khủng dọa người.

Xem đôi mắt này liền biết thân thể khổng lồ cỡ nào.

“3000 nhân quả, có sinh có tử, ta là Hà Thần, thông hiểu vận mệnh, các ngươi gặp được ta, có thể dò hỏi ba cái vấn đề liên quan đến vận mệnh bản thân.” Một thanh âm mênh mông vang lên.

Liễu Như Thấm, Hàn Uyên, Lữ Thư An ngẩn người.

Hà Thần?

Dịch Tiểu Phong tiến lên vài bước, híp mắt nhìn lại, trước mắt hiện lên một hàng chữ:

Ám dạ quỷ linh: Từng là khí linh của pháp bảo, sau nhân pháp bảo rách nát, bị chủ dùng nhân dùng linh lực bảo vệ, thành cô hồn dã quỷ, am hiểu dùng vận mệnh lừa gạt phàm nhân, một khi phàm nhân dò hỏi về vận mệnh, liền sẽ trúng ảo thuật, mê hoặc tâm trí, do đó bị nó cắn nuốt linh hồn.

……

Dịch Tiểu Phong nhướng mày.

Thật sự là thế giới rộng lớn, việc lạ gì cũng có.

Hắn lập tức phân phó nói: “Đồ nhi, nó không phải Hà Thần, chỉ là khí linh, bắt lấy nó.”

Ám dạ quỷ linh không dám hành động thiếu suy nghĩ, vậy mang ý nghĩa là nó không có tự tin giết bọn họ, chỉ có thể dùng thủ đoạn như vậy.

“Được!”

Hàn Uyên vừa nghe, lập tức chuyển bước chân, bày ra một cái tư thế sắp lao tới, hắn đột nhiên ném bảo kiếm trong tay.

Bảo kiếm bay ra!

Song chưởng hắn đánh tới, linh lực bùng nổ, quần áo chấn động, phấp phới không ngừng.

Hắn dậm chân, đuổi theo hướng bảo kiếm, linh lực theo tay phải rót vào trong chuôi kiếm, ngay sau đó, mũi kiếm phát ra kiếm khí đáng sợ, phá tan sương mù ven đường, kiếm quang lóng lánh trên mặt sông tăm tối, rất là đồ sộ.

Lữ Thư An xem đến đôi mắt đều trừng to.

Thật là lợi hại!

Sương mù bị xua tan, ám dạ quỷ linh cũng hiện ra nguyên hình.

Đây là một đoàn hồn thể có dạng khói đen, đầu to thân nhỏ, không có nửa người dưới.

Nhìn thấy Hàn Uyên đánh tới, ám dạ quỷ linh cả kinh kêu lên: “Ta chính là Hà Thần! Các ngươi…… Làm càn!”

Nó lập tức tránh né, nhưng kiếm của Hàn Uyên đều đánh tới đánh lui, thay đổi phương hướng, đuổi giết nó.

Ám dạ quỷ linh nâng tay lên, sương mù mênh mông chung quanh ngưng tụ lại, hình thành một cái thuẫn to màu đen.

Oanh ——

Kiếm của Hàn Uyên đụng trúng thuẫn to, kiếm khí rơi xuống, trên mặt sông tung toé bọt nước.

Liễu Như Thấm quay đầu lại nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, ánh mắt cổ quái.

Nàng rất tò mò Dịch Tiểu Phong làm thế nào mà nhìn thấu ám dạ quỷ linh.

Lữ Thư An cũng đang suy nghĩ chuyện này, ánh mắt hắn nhìn về phía Dịch Tiểu Phong đều đang tỏa ánh sáng, giống như ánh mắt Hàn Uyên nhìn Kiếm Thánh.

Nhìn dáng vẻ Hàn Uyên có thể bắt lấy ám dạ quỷ linh.

Dịch Tiểu Phong cười cười, sau đó tiếp tục đả tọa tu luyện.

Chiến đấu giằng co trong chốc lát.

Ám dạ quỷ linh đánh không thắng nổi Hàn Uyên, không thể không xin tha.

“Đừng giết ta! Ta có thể làm kiếm linh cho các ngươi!” Ám dạ quỷ linh kêu lên.

Hàn Uyên dùng mũi kiếm chọc vào hồn thể của nó lôi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong.

“Sư phụ, giết hay không?” Hàn Uyên hỏi.

Dịch Tiểu Phong trợn mắt, nhìn chằm chằm ám dạ quỷ linh, hỏi: “Ngươi có thể làm kiếm linh?”

Ám dạ quỷ linh giống như bắt lấy cọng rơm cứu mạng, vội vàng trả lời nói: “Đúng vậy, trước kia ta rất mạnh, chỉ cần ta chui vào kiếm của ngươi, cùng ngươi ký kết hồn ấn, là có thể trở thành kiếm linh, ngươi dùng kiếm sẽ càng mạnh!”

0.09626 sec| 2450.203 kb