“Nói giỡn, nhưng trên đường rời đi Trần Lan cô nương phải cẩn thận chút.” Dịch Tiểu Phong khẽ cười nói.
Trần Lan gật đầu, sau đó mang theo bốn nữ rời đi.
Mới vừa đi ra ngoài vài bước, các nàng bỗng nhiên dừng lại, vẫn không nhúc nhích.
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi: “Làm sao vậy?”
Trần Lan năm nữ không có trả lời.
Đồng tử Dịch Tiểu Phong co rụt lại.
Hắn chú ý tới khoảng cách giữa chính mình cùng các nàng có hơi xa, lắc tay trong tay Trần Lan không biết khi nào rơi xuống trên mặt đất.
Nói cách khác, các nàng hiện tại không được lắc tay che chắn?
Dịch Tiểu Phong tựa hồ cảm nhận được cái gì, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Một cái quay đầu này, hắn sợ tới thiếu chút nữa hồn phi phách tán!
Chỉ thấy một tấm mặt già máu tươi đầm đìa xuất hiện ở trước mắt hắn, cách mặt hắn không đến mười cm, hắn sợ tới mức cả người cứng đờ, thiếu chút nữa chết ngay tại chỗ.
Mẹ nha!
Dịch Tiểu Phong lập tức nâng kiếm, kiếm trảm qua, ma khí tiêu tán, kiếm hắn chém vào hư không.
Khán giả nổ tung:
“Mẹ ơi! Dọa ta!”
“Vừa rồi đó là cái gì?”
“Oan hồn của Từ Lãng?”
“Đồ tâm lão tổ! Tuyệt đối là Đồ tâm lão tổ!”
“Thật sự rất dọa người, mẹ a, kịch bản này vẫn rất khủng bố.”
“Kiếm Thánh mau tới, bảo hộ Dịch thần của ta!”
……
Mồ hôi lạnh của Dịch Tiểu Phong chảy ròng, hắn cũng nghĩ tới Đồ tâm lão tổ.
Hắn quay đầu lại nhìn lại, cái mặt máu tươi đầm đìa vừa nãy kia lơ lửng trong ma khí phía trên, cách hắn không đến bảy bước.
“Đồ tâm lão tổ?” Dịch Tiểu Phong cắn răng hỏi.
Đồ tâm lão tổ tấm tắc bảo lạ nói: “Vì sao nguyền rủa không dính vào ngươi? Ngươi rốt cuộc có lai lịch ra sao?”
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên phát hiện bên trong ma khí lập loè ánh sáng hồng.
Rất sáng.
Cơ duyên!
Tuyệt đối là bảo vật!
Đáng tiếc, hắn chỉ có thể nhìn, đoạt không được a.
“Ngươi đang xem cái gì?” Đồ tâm lão tổ lạnh giọng hỏi, thanh âm so với vừa rồi còn cao.
Dịch Tiểu Phong lấy lại tinh thần, nói: Nhìn ngươi nha!”
Đồ tâm lão tổ nhíu mày.
Ánh mắt tiểu tử này vừa rồi tuyệt đối là nhìn thấy gì……
Chẳng lẽ là……
Không có khả năng!
Hắn mới có tu vi Luyện Khí cảnh!
Nhưng dù là tu vi Luyện Khí cảnh có thể ngăn cản hắn nguyền rủa sao?
Hay người này ẩn tàng tu vi?
Dịch Tiểu Phong chú ý tới Đồ tâm lão tổ đổi sắc, trong lòng đoán được đại khái.
Ánh mắt hắn bỗng nhiên trở nên sắc bén, đem trường kiếm trong tay vứt trên mặt đất, sau đó lấy xích vân kiếm ra.
Khí chất cả người đột nhiên biến đổi, phảng phất biến thành một người khác.
“Vẫn là bị phát hiện, ai, vốn muốn du hí nhân gian, đi ngang qua nơi này, thế mà bị một tiểu ma như ngươi nhận ra.” Mặt Dịch Tiểu Phong không biểu tình, khẽ than thở nói.
Thanh âm càng nhỏ, càng giống thật.
Kiếp trước hắn xem qua một bộ phim điện ảnh, bên trong vai chính đã từng nói qua, chỉ cần nói tiếng nói chuyện đủ nhỏ, người khác liền sẽ nghiêm túc nghe ngươi nói chuyện.
Bình luận tức khắc tăng bạo:
“Ha ha ha, bắt đầu rồi bắt đầu rồi, hàng phía trước ngồi ghế vững nào!”
“Ngưu bức, cái này mà cũng dám giả trang?”
“Không có khả năng nha, Dịch Tiểu Phong có thể hù Đồ tâm lão tổ sao?”
“Vừa rồi Dịch Tiểu Phong đang xem cái gì? Đồ tâm lão tổ giống như đã đoán sai……”
“Tìm đường chết a, ta thích!”
“Báo động năng lượng cao ở đằng trước!”
……
Đồ tâm lão tổ tựa hồ bị Dịch Tiểu Phong hù sợ, đồng tử nở to.
Dịch Tiểu Phong tức khắc hăng hái, hắn hơi hơi nghiêng đầu, gió lạnh thổi tóc đen của hắn tán loạn, phảng phất có được oai phong của nam chủ cổ trang khi nhập ma.
Khóe miệng hắn cong lên, đến: “Đồ tâm đúng không, ngươi vì sống lại, bồi dưỡng thất sắc lưu ly thụ không sai, hy sinh nhiều người như vậy cũng không sai, đều là thủ đoạn của người trên đời này a, nhưng làm người làm việc phải lưu một đường, Thiên Đạo còn lưu có một đường sinh cơ, ngươi hiện tại còn muốn tàn sát Trác Dạ Bảo, thân là Thanh liên kiếm tiên, ta không thể nhìn mà mặc kệ.”
“Hôm nay, liền tính Đại la thần tiên tới, cũng để ngươi phải trả giá lớn!”
Thanh liên kiếm tiên!
Đại La Kim Tiên!
Trần Lan năm nữ bị chấn động đến, tuy rằng không thể xoay người, nhưng các nàng đã cảm nhận được Dịch Tiểu Phong biến hóa cùng sự tự tin mạnh mẽ trong giọng nói.
Hắn thế mà còn ẩn giấu thân phận càng cao hơn?
Trần Lan bỗng nhiên nghĩ đến Dịch Tiểu Phong đã nói trước đó, rõ ràng là muốn giữ lại nàng cùng nhau tác chiến.
Hay đây là khảo nghiệm đối với nàng.
Nàng vừa rồi nếu là lựa chọn lưu lại trừ ma, có thể hay không được Thanh liên kiếm tiên tán thưởng, từ đây một bước lên trời?
Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Lan xuất hiện một tia hối hận.
Dịch Tiểu Phong nâng kiếm, linh lực rót vào mũi kiếm bên, mũi kiếm nháy mắt bốc lửa.
Đồ tâm lão tổ bỗng nhiên thoáng hiện đến trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Phanh ——
Dịch Tiểu Phong trực tiếp bị đánh bay đi ra ngoài, đâm vào bên trong phế tích, biến mất không thấy.
Xem tư thế này, Dịch Tiểu Phong tám chín phần mười đang hack.
Tất cả khán giả đều ngốc.
Này cũng……
Quá thảm đi!
Vừa rồi xem biểu tình của Đồ tâm lão tổ, bọn họ thật đúng là cho rằng Dịch Tiểu Phong đã hù doạ lão ma này.
Không nghĩ tới lão ma tùy tiện đánh lại bị hạ gục trong nháy mắt.
“Ta dựa! Dịch ca không còn?”
“Cuối cùng cũng chết.”
“Ai kêu ngươi giả trang chứ, ô ô ô, Vương Mỹ tiểu tỷ tỷ không được thấy người trong lòng nữa rồi.”
“Người không tìm đường chết sẽ không phải chết……”
“A…… Quá thảm a, nhưng vì cái gì mà ta muốn cười?”
“Phốc ——2333——”
……
Đồ tâm lão tổ đột nhiên ra tay khiến mọi người hết hồn.
Khán giả đều cho rằng Dịch Tiểu Phong chết chắc rồi.
Lúc này.
Bên trong phế tích một đạo thân ảnh đi ra, rõ ràng là Dịch Tiểu Phong.
Hắn mặt xám mày tro, nhưng cũng không có bị thương.
Một tay cầm theo xích vân kiếm, trên thân kiếm lửa cháy lượn lờ kéo dài toàn bộ cánh tay hắn, nhưng thần kỳ chính là không có đốt cháy quần áo hắn.
Tay trái Dịch Tiểu Phong phủi quần áo, sắc mặt lạnh băng nhìn về phía Đồ tâm lão tổ, lạnh lùng nói: "Rất tốt, thằng nhãi, ngươi chọc giận ta!”
“Sao có thể!”
Đồ tâm lão tổ kinh hô, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.
Chẳng lẽ thằng này không phải khoác lác, thật là Thanh liên kiếm tiên?
Một chưởng vừa rồi, tuy không phải toàn lực, nhưng cũng dùng tám phần lực, đừng nói Luyện Khí cảnh, tu sĩ mới vào Nguyên Anh nếu không kịp phòng ngừa đột nhiên ăn một chưởng của hắn chắc chắn sẽ bị thương.
Trái lại, nhịp thở của Dịch Tiểu Phong chỉ là hơi chút hỗn loạn.
Khán giả sôi trào.
Người chủ trì ở hiện trường thu càng sắp điên rồi, gân cổ lên quát: “Trời của ta a! Tuyển thủ Dịch Tiểu Phong thế mà cứng rắn chịu một chưởng của Đồ tâm lão tổ! Đây là có chuyện gì? Chúng ta đều có thể thấy quá trình trưởng thành của tuyển thủ Dịch Tiểu Phong, hắn không có khả năng mạnh như vậy a!”
Tất cả người xem đều ồ lên, các fan cuồng nhiệt kêu tên Dịch Tiểu Phong.
Bình luận bắt đầu loạn lên:
“Còn nói ngươi không viết kịch bản gốc?”
“Nima, không có khả năng!”
“Nguyên Anh như vậy sao?”
“Trâu bò a, mẹ nó, ta nổi da gà rồi!”
“Chẳng lẽ hắn thật sự là Thanh liên kiếm tiên?”
“Ngốc tử, nếu hắn là Thanh liên kiếm tiên, mẹ nó ta là Kiếm Thánh!”
……
Sắc mặt Đồ tâm lão tổ âm trầm, máu tươi trên mặt ngưng đọng, không hề thấy chảy máu nữa, hắn nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, trầm giọng nói: “Thanh liên kiếm tiên? Ta không nghe nói!”
Dịch Tiểu Phong hừ nói: “Hôm nay cho ngươi lĩnh giáo một chút.”
Trong lòng chột dạ.
Mẹ nó!
May mắn Kiếm Thánh không có lừa hắn, xích vân kiếm thật sự bị Kiếm Thánh rót vào một luồng sức mạnh bảo mệnh.
Dịch Tiểu Phong có thể cảm nhận được xích vân kiếm truyền đến linh lực mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng, làm hắn cảm giác có thể phá hủy hết thảy.
Nhưng cổ lực lượng này quá mạnh, hắn rất khó khống chế.
Làm thế nào để đối phó Đồ tâm lão tổ?
Huống hồ!
Bản thân Kiếm Thánh đều không phải đối thủ của Đồ tâm lão tổ, cổ lực lượng này cho hắn, hắn có thể giết ngược sao?
Ngẫm lại đều không thể a!
Không được, phải diễn một chút!
Dịch Tiểu Phong giơ cao xích vân kiếm, sắc mặt lạnh lùng, lạnh giọng nói: “Một kiếm này, ẩn chứa ba ngàn năm tu vi, ngươi chuẩn bị kỹ để thừa nhận một kiếm xé rách trời cao này chưa?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo