Khổng Niệm: Sinh ra từ hồn phách tiên nhân cùng tinh huyết phàm nhân, ẩn chứa một viên Thiên cổ kiếm tâm, kiếm đạo của nàng là tự thân hóa kiếm, có được kiếm tâm, mới có thể để nàng suốt đời thề sống chết nguyện trung thành, đến chết không phai.

……

Thiên cổ kiếm tâm?

Dịch Tiểu Phong ngẩn người.

Khổng Niệm chú ý tới ánh mắt của hắn, quay đầu lại nhìn về phía hắn, ánh mắt có chút hoang mang.

Dịch Tiểu Phong lập tức thu hồi ánh mắt.

Những người khác tản đi.

Vết thương của Dịch Tiểu Phong không sâu, dùng linh lực có thể chữa trị nhanh chóng.

Hắn một lần nữa trở lại cạnh hố đặt trứng Ngục long, Phệ linh bò cạp vẫn còn ghé sát vào trứng Ngục long.

……

Mấy ngày sau.

Bốn người Từ Thiên cáo từ rời đi.

Đám Dịch Tiểu Phong không có hành động, tính toán ở tại chỗ tu luyện tiếp.

Trong khoảng thời gian này, Quách Linh Linh có chút đột phá.

Quách Linh Linh có thể giúp người nhanh chóng tu luyện, thiên phú bản thân tự nhiên cũng cao, chỉ là bởi vì thân nữ tử, lại không rút kiếm, ngày thường ở trong đội ngũ không nổi trội.

Tần Cầm Tuyết thì nổi trội, đáng tiếc, thiên phú là không cao a.

Nhưng nàng có thể thường xuyên bày mưu tính kế, mọi người đối với nàng cũng coi như tán thành.

Trước mắt, thiên phú mạnh nhất là Khổng Niệm, tiếp theo là Lữ Thư An.

Tu vi Khổng Niệm cao cỡ nào, đã không ai biết được.

Tu vi Lữ Thư An quá thấp, mọi người đều có thể cảm nhận được hắn đang tiến bộ.

Cảm giác không bao lâu nữa, hắn có thể thành tựu Trúc Cơ cảnh.

Đáng giá nhắc tới chính là sau khi Lữ Thư An thức tỉnh Hỗn nguyên Thiên Nhãn, hắn nói chính mình cũng ngộ được một bộ công pháp, chỉ thích hợp tu luyện Hỗn nguyên Thiên Nhãn.

Đúng là bởi vì bộ công pháp này, tốc độ tu hành của hắn mới có thể tiến bộ vượt bậc như vậy.

Mỗi hai ngày, Dịch Tiểu Phong cùng Tần Cầm Tuyết liền sẽ thay phiên offline, thông qua mạng khống chế tin tức Đại Càn châu.

Ở hiện thực, hắn đã đạt được tu vi Kim Đan cảnh, không cần nghỉ ngơi, cho nên rất mau liền online.

Trước mắt, Khổng tiên quân đã chiêu nạp ba ngàn tu sĩ diệt thế, những tu sĩ này phần lớn đều là tán tu, đánh cờ hiệu của Khổng tiên quân, khắp nơi tàn sát, khi dễ phàm nhân.

Hơn phân nửa Đại Càn châu đã lâm vào hỗn loạn, mỗi ngày có không biết bao nhiêu người chết.

Càng ngày càng nhiều bá tánh bắt đầu thoát đi, đi tới các châu khác.

Thảm nhất chính là Bắc Nguỵ, ba phần tư quốc thổ đã hỗn loạn.

Dịch Tiểu Phong lo lắng Hàn Uyên, nhưng nếu là dẫn người đi giúp Hàn Uyên, đối với những người khác không công bằng, những người khác đều không muốn đối mặt Khổng tiên quân, đặc biệt là Khổng Niệm.

Khổng Niệm quá sợ phụ thân nàng.

Chuẩn xác mà nói là sợ chết.

Trước mắt, đại quân cứu thế Đại Càn châu đã tập kết gần Thất tinh đan thành, nhược điểm của Khổng tiên quân đã được người chơi lan truyền, phỏng chừng bản thân Khổng tiên quân cũng biết.

Cứ tiếp tục như vậy, một trận đại chiến kinh thế rất mau liền sẽ bùng nổ.

Dịch Tiểu Phong không hiểu quy tắc chi tiết nhiệm vụ Thiên Đạo.

Làm gì mới tính là đối kháng Khổng tiên quân?

Là đánh tới Khổng tiên quân?

Hay là gia nhập đại quân cứu thế?

Dịch Tiểu Phong suy đoán có thể là cái sau.

Nếu hắn gia nhập đại quân cứu thế, chắc chắn Khổng tiên quân sẽ nhận ra trước tiên, rất dễ dàng bị nhắm vào.

Nếu không tham dự, liền bỏ lỡ nhiệm vụ Thiên Đạo lần này.

Dịch Tiểu Phong tổng cảm thấy nhiệm vụ Thiên Đạo lần đầu tiên ẩn giấu ý lớn hơn nữa.

Tuyệt đối không chỉ lấy tích phân đơn giản như vậy.

Hôm nay.

Trứng Ngục long rốt cuộc có động tĩnh.

Phệ linh bò cạp bay lên, vỏ trứng bắt đầu nứt ra.

Những người khác sôi nổi tụ tập lại đây, vây quanh hố nhỏ này.

Sau khi vỏ trứng vỡ ra, một cái móng rồng thò ra, có vẻ rất non nớt.

Ngục long tiếp tục giãy giụa, rất mau từ trong vỏ trứng bay ra.

Không sai!

Là bay ra!

Tiểu gia hỏa này vừa ra đời liền biết bay!

Nó rất giống rồng trong thần thoại Hoa Hạ, vảy rồng có màu đen, cũng có màu xích hồng, hai sừng rồng cong thành nửa vòng tròn.

Toàn bộ thân rồng dài khoảng hai mươi phân.

Nó nháy đôi mắt, nhìn mọi người chung quanh.

Hưu!

Nó bỗng nhiên nhào vào lồng ngực Dịch Tiểu Phong.

Những người khác sửng sốt, đều cảm thấy thần kỳ.

“Không hổ là thần thú a.”

“Có thể là quen thuộc với linh lực của Dịch Tiểu Phong.”

“Thật đáng yêu a.”

“Đừng nhìn nó hiện tại đáng yêu, trưởng thành so với Hoả vu chúng ta găp lúc trước còn đáng sợ hơn.”

“Nó có thể phun lửa hay không nha?”

Ngục long tựa hồ nghe hiểu, quay đầu hướng Lữ Thư An há mồm, phun ra một luồng lửa từ trong miệng, Lữ Thư An sợ hãi vội vàng lui về phía sau.

Lửa không lớn, không tổn thương người được.

Dịch Tiểu Phong xoa xoa đầu Ngục long, phát hiện thân thể nó lạnh băng, cũng không có nóng như lửa kia.

Phệ linh bò cạp bay xuống, dừng ở trên vai Dịch Tiểu Phong.

Ngục long nhìn lên thấy nó, tức khắc run bần bật, chui vào quần áo Dịch Tiểu Phong.

“A a a! Đừng chui loạn! Đừng đi xuống! Dừng dừng dừng a!”

Dịch Tiểu Phong kinh hoảng thất thố, đôi tay vội vàng thò vào trong quần.

Liễu Như Thấm, Quách Linh Linh, Tần Cầm Tuyết vội vàng quay đầu.

Những người khác cười to.

Khổng Niệm thì nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, nhìn không chớp mắt.

Mò một hồi lâu, Dịch Tiểu Phong mới lôi Ngục long ra tới.

Mẹ nha.

Thiếu chút nữa liền không còn là nam nhân.

Dịch Tiểu Phong buồn bực trừng Ngục long.

Ngục long cuộn tròn, run bần bật, mắt rồng cũng không dám mở, có vẻ rất đáng thương.

Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể thu Phệ linh bò cạp lại.

Trách không được Phệ linh bò cạp tích cực như vậy, thì ra là động tay chân, về sau Ngục long phỏng chừng sẽ luôn sợ hãi nó.

Phệ linh bò cạp vừa biến mất, Ngục long nháy mắt ngẩng đầu.

Tiểu gia hỏa bay dựng lên, bắt đầu di chuyển trong sơn cốc.

Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đồ nhi, ngươi đi chơi cùng nó.”

Lữ Thư An lập tức đuổi theo.

Những người khác cũng như thế, bọn họ đối với thần thú cảm thấy rất hứng thú.

Chỉ còn lại có Khổng Niệm ở cạnh Dịch Tiểu Phong.

Nàng mở miệng hỏi: “Con bò cạp kia có lai lịch gì? Cảm giác không kém hơn thần thú.”

Dịch Tiểu Phong trả lời: “Đây là bò cạp tình lữ, còn có một bò cạp khác, ở trong tay tức phụ chưa cưới của ta, chúng ta có thể thông qua con bò cạp cảm ứng lẫn nhau.”

“Ngươi đã có thê tử?”

“Không tính đi, chỉ là xác định tâm ý của nhau.”

“Nga, ta đây liền an tâm rồi, ta tổng cảm thấy ngươi có mưu đồ gây rối với ta.”

“Ngươi quá tự luyến đi, huống hồ, nam nhân tam thê tứ thiếp không phải rất bình thường sao?”

Khổng Niệm lui về phía sau một bước, nói: “Mẫu thân nói cho ta, khi nữ nhân lâm vào tình yêu, vậy liền cách cái chết không xa.”

Dịch Tiểu Phong hài hước nói: “Ta sẽ không để ngươi chết, ta sẽ đối đãi ngươi thật tốt.”

Khổng Niệm lắc đầu nói: “Ngươi yếu như vậy, nói không chừng ta còn phải vì bảo hộ ngươi mà chết, đừng si tâm vọng tưởng.”

Lăn lộn cùng đám Dịch Tiểu Phong cũng một thời gian rồi, nàng dùng từ đều trở nên sắc bén hơn.

Dịch Tiểu Phong nâng đôi tay, làm ra tư thế bắt lấy, làm mặt quỷ cười nói: “Tiểu mỹ nhân, ngươi sợ sao?”

Khổng Niệm không hiểu động tác của hắn, cầm lấy kiếm gỗ, nói: “Ta không sợ, tới so?”

“Tới a!”

Kết quả là, hai người bắt đầu so kiếm.

……

Trong hoang mạc vô tận.

Có một thân hình đi tới, xuyên qua gió cát.

Người này rõ ràng là Bạch Hồng Tiêu.

Mặt Bạch Hồng Tiêu không biểu tình, đi không nhanh không chậm.

Gió cát phía trước bỗng nhiên biến đổi, biến thành một gương mặt to lớn đáng sợ, nhìn xuống Bạch Hồng Tiêu.

“Kiếm Thánh, ngươi vì sao phải trở về!”

Bạch Hồng Tiêu ngẩng đầu nhìn về phía hắn, nói: “Hồi bẩm phong thần, chỉ vì Đại Càn châu gặp nạn.”

Mặt to gió cát nói: “Nếu ngươi thất ước, Đại Càn châu vẫn sẽ tiếp tục loạn lạc.”

“Nhưng có người có thể đối phó được Khổng tiên quân sao?”

“Có.”

“Ai?”

“Người này sẽ là vị thiên hạ đệ nhất tiếp theo, chú định là thiên hạ đệ nhất.”

Bạch Hồng Tiêu vừa nghe, không khỏi nhíu mày.

0.03915 sec| 2455.953 kb