Thanh âm này……
Khổng tiên quân!
Lão cẩu này quả nhiên đang âm thầm nhìn trộm lão tử!
Trong lòng Dịch Tiểu Phong tức khắc căng thẳng.
Hắn không có trả lời, bởi vì hắn không biết Khổng tiên quân ở nơi nào, không thể tiến hành truyền âm.
“Quan thúc……”
Thanh âm Cơ Bặc truyền tới, dẫn tới Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại.
Giờ phút này Cơ Quan thoi thóp.
Dịch Tiểu Phong nhặt Kim Đan trên mặt đất lên, bước nhanh đi tới trước mặt Cơ Quan.
“Vô dụng…… Sinh cơ của ta đã trôi đi…… Ta kéo một hơi thở cuối cùng là muốn cầu ngươi……”
Cơ Quan suy yếu nhìn Dịch Tiểu Phong, run giọng nói.
Cơ Bặc bên cạnh, hốc mắt đỏ bừng, cực kỳ đau khổ.
Dọc theo đường đi này, nếu không có Cơ Quan bảo hộ, hắn đã sớm chết.
“Ta biết sự tình ngươi muốn cầu ta, ta đáp ứng ngươi.” Dịch Tiểu Phong trầm giọng nói.
Hắn bội phục Cơ Quan tự đáy lòng, đến chết không phai vẫn bảo hộ Cơ Bặc , người như vậy ở xã hội hiện đại đã rất ít thấy.
Cơ Quan gian nan nói: “Hắn tên Cơ Bặc …… Là hoàng tử Đại Hạ hoàng triều… Cũng là người kế vị mà bệ hạ yêu quý nhất…… Nhưng triều đình phức tạp, hậu cung sâu như biển, bệ hạ không thể trực tiếp lập điện hạ làm người kế vị…… Bệ hạ muốn đưa điện hạ đến Chí tôn cốc học tập…… Kế tiếp liền dựa vào ngươi hộ tống, một khi thành công, ngày nào đó điện hạ thành chủ nhân hoàng triều, ngươi sẽ là sư phụ của Thiên tử, công không thể không……”
Dịch Tiểu Phong nghiêm túc nói: “Mặc dù hắn không có thân phận như vậy, ta cũng sẽ bảo hộ hắn, bởi vì hắn là đệ tử của ta, một ngày là sư phụ cả đời là sư phụ!”
“Khụ khụ khụ……”
Cơ Quan bắt đầu ho khan kịch liệt, không biết là thương thế tăng lên, hay là bị Dịch Tiểu Phong làm tức giận.
Hắn nhìn về phía Cơ Bặc , nói: “Điện hạ…… Về sau ngươi phải nghe lời sư phụ ngươi…… Sống sót là quan trọng nhất……”
“Nhiệm vụ mẹ ngươi giao cho ta…… Ta chỉ có thể dừng ở đây……”
“Vẫn luôn chờ mong ngày ngươi đăng cơ, mẹ ngươi nhìn không tới…… Ta cũng nhìn không tới……”
Cơ Quan nói xong lời này, hơi thở hoàn toàn biến mất.
Hai tay buông lơi trên mặt đất.
Cơ Bặc không có khóc than, hắn cố nén cảm xúc sắp hỏng mất, đôi tay nắm chặt.
Dọc theo đường đi này, quá nhiều người vì hắn mà chết.
Hắn đã sắp chịu không nổi sự áy náy.
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói: “Muốn mang vương miện, phải chịu gánh nặng này, ngươi làm Thiên tử ngồi cao bao nhiêu, liền phải thừa nhận bấy nhiêu tầng cực khổ.”
Cơ Bặc hít sâu một hơi, chậm rãi gật đầu.
Hắn cũng không phải người hay tỏ vẻ, lập tức cõng thi thể Cơ Quan.
“Sư phụ, giúp ta bắt lấy hai người vừa rồi muốn giết ta.” Cơ Bặc mở miệng nói, sau đó cõng Cơ Quan đi tới phía trước.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, như vậy hợp ý hắn.
Hai gã người chơi kia mới vừa đào tẩu không bao lâu.
Dịch Tiểu Phong lập tức đuổi theo.
Không đến hai phút, hắn đã bắt lấy hai gã người chơi.
Mặc cho bọn họ xin tha như thế nào, Dịch Tiểu Phong vẫn là dùng dây thừng đặc thù buộc chặt bọn họ với nhau.
Loại phương pháp buộc chặt này là Nam Tần tôn giả dạy hắn, rất hiệu quả.
Người chơi khác sôi nổi thò qua tới, muốn kết giao với Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong rút kiếm, bọn họ sợ hãi vội vàng dừng lại.
“Đừng quên thân phận của các ngươi, muốn chết sao?” Dịch Tiểu Phong lạnh lùng nói.
Mấy người chơi mới phản ứng kịp, nơi này là thế giới trò chơi, bọn họ không thể vượt rào.
Tu Chân giới cũng không phải là giới giải trí, tùy tiện một người qua đường liền muốn tìm ngôi sao chụp ảnh chung, muốn ký tên?
Tìm chết!
Các người chơi lui ra, không dám đến gần nữa.
Phòng phát sóng trực tiếp của Đường Vũ Kiện đã trở thành phòng phát sóng trực tiếp hot nhất.
Bình luận hầu như đều là sự sùng bái đối với Dịch Tiểu Phong.
Đoạn phim quay cảnh chiến đấu vừa rồi bắt lan truyền điên cuồng ở trên mạng.
Phàm là người chơi muốn lao tới đệ nhất bảng tỉ lệ thắng ở Thiên Đạo đấu trường đều tuyệt vọng.
Dịch Tiểu Phong quá mạnh!
Hoàn toàn không phải một cái cấp độ với người chơi khác.
Thậm chí còn có người nói, Dịch Tiểu Phong có thể một mình đấu mấy tỷ người chơi.
Có lẽ một mình hắn giết không nổi mấy tỷ người, nhưng mấy tỷ người chơi cũng đừng nghĩ trong trò chơi giết hắn.
Cách nói này không ngừng lan truyền, rất mau liền biến thành một cái truyện cười.
Sau nửa canh giờ.
Mọi người trợ giúp Cơ Bặc chôn cất Cơ Quan.
Dựng xong bia mộ, Cơ Bặc dập đầu thật mạnh ba cái.
Đội ngũ tiếp tục lên đường.
Thiếu Cơ Quan, không khí toàn bộ đội ngũ trầm xuống, tất cả mọi người im lặng ít lời.
Dịch Tiểu Phong thì đang suy nghĩ làm sao để câu thông cùng Khổng tiên quân.
“Ngươi muốn tìm ta?”
Thanh âm Khổng tiên quân bay tới.
Dịch Tiểu Phong kinh hoảng.
Khổng tiên quân có thể nhìn trộm suy nghĩ của hắn sao?
Hắn không kịp nghĩ nhiều, ở trong lòng nói: “Ta trói hai người kia lại, đó là người tới từ bên ngoài, ngươi có thể tới bắt.”
Khổng tiên quân không có đáp lời.
Dịch Tiểu Phong còn tưởng rằng Khổng tiên quân không nghe được.
Lúc này, phía chân trời xuất hiện gió máu cuồn cuộn, nhanh chóng thổi quét đến.
Mọi người bị dọa, đồng loạt chuẩn bị chiến đấu.
“Là Khổng tiên quân! mọi người không nên phản kháng!”
Dịch Tiểu Phong mở miệng hô: “Chúng ta không phải đối thủ của hắn, không cần trêu chọc hắn!”
Nghe vậy, những người khác càng thêm khẩn trương, nhưng vẫn là thành thành thật thật thu binh khí.
Gió máu đã nhanh chóng tới, biến thành bộ dáng Khổng tiên quân, dừng ở trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Khổng tiên quân liếc hướng hai gã người chơi bị buộc chặt, giơ tay hút bọn họ vào trong gió máu.
Làm xong, Khổng tiên quân trực tiếp rời đi.
Tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.
Cơ Bặc ngẩn người, nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, hỏi: “Hắn vừa rồi…”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Không rõ ràng lắm, mặc kệ, dù sao hai người kia cũng là kẻ xấu.”
Hắn diễn rất khá, Cơ Bặc không có hoài nghi hắn.
Những người khác cũng cho rằng hai gã người chơi vừa rồi chỉ là xui xẻo.
……
Bóng đêm buông xuống.
Mọi người ngừng ở trên sườn núi nghỉ ngơi.
Sau Cơ Quan, Dịch Tiểu Phong trở thành người mà tất mọi người đều tin tưởng.
Hắn đang dạy Cơ Bặc luyện kiếm.
Hắn đã quyết định phụ tá Cơ Bặc làm hoàng đế, cho nên bắt đầu nghiêm túc truyền thụ Kinh thần kiếm quyết.
Đợi Cơ Bặc đăng cơ hoàng đế Đại Hạ, vậy nhân mạch của Dịch Tiểu Phong sẽ càng lớn mạnh hơn.
Dù sao hắn không làm quan, cũng không cầm quyền, sau khi Cơ Bặc đăng cơ không cần giết hắn.
Từ xưa đến nay, sở dĩ hoàng đế khai triều giết công thần, là bởi vì công thần có năng lực mưu phản.
Mang binh đánh giặc, tướng quân ở trong quân đội khẳng định càng có uy tín hơn so với hoàng đế.
Dịch Tiểu Phong chỉ trợ giúp Cơ Bặc mạnh lên, sau này Cơ Bặc muốn đăng cơ vẫn phải dựa vào thủ đoạn của bản thân.
Cơ Bặc học rất nghiêm túc.
Người chơi khác cũng đang xem, muốn học trộm.
Đáng tiếc, bọn họ không có khẩu quyết tâm pháp.
Dịch Tiểu Phong dùng thuật truyền âm nói cho Cơ Bặc khẩu quyết, Cơ Bặc cũng hiểu, loại tuyệt học này cũng không thể tùy tiện lộ ra.
Đêm đã khuya.
Khi Dịch Tiểu Phong bắt đầu đả tọa, Cơ Bặc vẫn còn luyện kiếm.
Một loạt tiếng bước chân từ chân núi truyền đến.
Mọi người trợn mắt nhìn lại, chỉ thấy một nam một nữ bước nhanh đi tới.
Dịch Tiểu Phong híp mắt nhìn, một người trong đó thế mà là Lục Quân Tiện hắn gặp ở Ma đàn đại hội.
Lục Quân Tiện lúc ấy vì một nữ tử mà bị quần ẩu, sau đó lại thay đổi một nữ tử.
Hiện giờ, nữ tử bên cạnh hắn lại thay đổi rồi.
Nam cặn bã a.
Nữ tử này rõ ràng là người chơi, khuôn mặt khiến người hiện đại vừa nhìn liền biết là mặt sửa, mắt to, cái mũi nhỏ, tiêm cằm, làn da bóng loáng còn hơi hồng.
“Các vị, trong nhóm các ngươi ai là Cơ Bặc ?” Lục Quân Tiện cười hỏi.
Hắn nhìn quét qua mọi người, vừa thấy Dịch Tiểu Phong, hắn tức khắc sửng sốt.
Người chơi nữ nói: “Chúng ta tới bảo hộ Cơ Bặc điện hạ, cũng không có ác ý, hơn nữa lang quân của ta rất lợi hại, có thể địch cao thủ Nguyên Anh cảnh.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo