Chờ hắn trở về có lẽ khoảng ba bốn ngày.
Chuyện của Thần Khải chi môn và Bạch Ngọc Chi Tâm cũng nói một chút.
Hầu Trầm lập tức nói:
"Ta tra xét tư liệu, quả thật có nghe nói Bạch Ngọc Chi Tâm, cách dùng cụ thể ta cũng biết.
Còn có cách dùng đặc biệt? Chu Tự không hỏi ra, đến lúc đó xem thử là biết. Tạm biệt hai người, Chu Tự trở về nhà, hắn bắt đầu xem cương lĩnh của Ngự Kiếm Thuật.
Ngự Kiếm Thuật, bình thường chỉ là dùng linh khí khu động linh kiếm, nhưng đây chỉ là ngự kiếm pháp bình thường nhất, tốc độ chậm chạp không nói tới, còn hao tổn linh khí.
Là cách dùng của Binh Giả bát phẩm.
Mà sau khi thành Đấu Giả thất phẩm, thứ bọn họ dùng là niệm.
Niệm dung nhập linh khí, kết nối linh kiếm, tuần hoàn thuật pháp ngự kiếm trên linh kiếm, vận chuyển Chu Thiên giống như tu luyện.
Có thể khiến tốc độ tăng mạnh, ngự kiếm cũng phải tâm ứng tay.
Độ khó này có hơi lớn.
Kiếm không đủ dễ dàng nổ tung, mà hắn chỉ có một thanh kiếm gỗ.
Cuối cùng hắn thỉnh giáo Lý Lạc Thư, Lý Lạc Thư cho hắn một tấm hình.
Là một thanh kiếm, trên thân kiếm có rất nhiều tiết điểm.
Trong đó có bảy điểm rõ ràng nhất, mà xung quanh kiếm cũng có các loại tiết điểm.
"Thất Tinh Ngự Kiếm Thuật, lưu lại bảy điểm trên thân kiếm, đến lúc đó linh khí lưu chuyển thất tinh, bao trùm linh kiếm, có thể gia tăng tốc độ của ngự kiếm, lực lượng khống chế không tốt, sẽ bị thất tinh khuếch tán lan tràn, cũng không đến mức mang lại gánh nặng quá lớn cho linh kiếm"
Lý Lạc Thư giải thích thêm Cả đêm Chu Tự đều tu luyện Ngự Kiếm Thuật, đại khái rạng sáng sáu giờ cũng có thu hoạch.
Miễn cưỡng có thể ngự kiếm bình thường.
"Thu tỷ buổi sáng tốt lành"
Gửi tin nhắn cho Thu Thiển, Chu Tự rửa mặt rồi ra ngoài.
Hôm nay thứ năm, ngày 7 tháng 10.
Nắng đẹp nhiều mây, gió nhẹ.
Công lực ngàn năm viên mãn, Ma Chủng khôi phục bảy phần, đặc hiệu lục phẩm.
Xác định địa điểm hoàn tất, mở hướng dẫn ra, Ngự Kiếm Thuật chuẩn bị sẵn sàng, có thể dùng bất kỳ lúc nào.
Chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi xuất phát.
Mục tiêu là núi Minh Thiên của địa giới Ma Tu.
Xuất phát!
Rừng rậm Cự Mộc.
Cự mãng ùa ra, công kích một đám người trong rừng cây.
Đội ngũ năm người, người dẫn đầu chính là một người đàn ông trung niên cùng với một người phụ nữ xinh đẹp.
Bọn họ đứng trước mặt ba người trẻ tuổi, chiến đấu với con cự mãng.
"Sư phụ sư nương, tại sao con cự mãng này đột nhiên công kích chúng ta vậy?"
Thanh niên nhìn khoảng hai mươi tuổi tên Phương Lâm nghi hoặc nói.
"Chắc xảy ra chuyện gì đó"
"Nó mới công kích chúng ta"
Tần Yêu Yêu và Tần Trăn Trăn mỗi người nói một câu.
Tướng mạo của bọn họ giống nhau, ăn mặc giống nhau, giọng điệu nói chuyện cũng giống nhau, như là cùng một người.
Là cặp song sinh.
"Đây là Hắc Thổ Cự Mãng, trên người có khí tức của lực lượng mới, thiết nghĩ là do thăng cấp thất bại nên nổi giận phát tiết"
Người đàn ông trung niên tên Quy Vân Đạo Nhân cầm kiếm đánh lui Hắc Thổ Cự Mãng.
"Cũng may là thăng cấp thất bại, nếu như thành công, lần này chúng ta sẽ nguy hiểm"
Người phụ nữ xinh đẹp tên Thuỷ Hàn Tiên Tử nhẹ nhàng thở ra.
Trong nháy mắt khi nãy, nàng cho rằng đối phương đã vượt qua Trận Linh ngũ phẩm, vậy chỉ có thể đưa ba vị đệ tử điên cuồng chạy thoát thân.
"Không thể khinh thường, vảy của đối phương chất chứa lực lượng, phòng ngự cực mạnh. Bất cẩn một chút sẽ mang đến nguy hiểm"
Quy Vân Đạo Nhân nhắc nhở.
Soạt! Đột nhiên nơi xa truyền đến tiếng vang.
"Có thứ"
"Gì đó"
Tần Yêu Yêu và Tần Trăn Trăn nhìn về phía sư huynh Phương Lâm.
"Đang đi về phía này Trong lòng Phương Lâm thở dài nói.
Quy Vân Đạo Nhân chau mày, sợ kẻ tới bất thiện.
Thủy Hàn Tiên Tử âm thầm vận chuyển lực lượng, chuẩn bị bất trắc.
Chốc lát, một bóng dáng mơ hồ từ phương xa mà đến, hắn đang chạy, tốc độ cực nhanh.
Phương hướng là vị trí của con cự mãng.
Soạt!
Có người đưa tới cửa, sao cự mãng có thể từ chối cho được? Nó quay đầu lao về phía người đang tới.
Quy Vân Đạo Nhân vốn định nhắc nhở, nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, không đến một cái chớp mắt đã đi tới trước mặt con cự mãng, sau đó truyền ra thanh âm:
"Ngươi cản ta đường rồi"
Ầm!
Trong nháy mắt, bóng người kia tiếp tục đi về phía trước.
Để lại máu thịt của con cự mãng từ trên trời giáng xuống.
Bịch!
Bịch!
Từng miếng thịt, từng mảnh vảy, như giọt mưa rơi xuống, trải đầy dưới đất.
Tăng thêm màu màu đỏ tươi cho mặt đất.
Bọn người Quy Vân Đạo Nhân đang ở trong cơn mưa máu, nhất thời vẫn chưa thể tỉnh táo trở lại.
Vừa nãy là...Cường giả đi ngang qua.
1211 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo