Chu thiên linh khí đoàn thăng cấp thành công, tiến vào bát phẩm Binh Giả, linh khí có thể điều động tỏa ra ngoài như luồng sáng.
Đúng là nó vẫn không thể so sánh được với cửu phẩm Lâm Giả, tuy rằng không trợ giúp được gì cho bản thân Chu Tự, nhưng nó vẫn có tác dụng thật.
Sau khi linh khí đoàn mới xuất hiện, Chu Tự có thể cảm giác được rõ ràng tinh thần của ma chủng hăng hái hơn gấp đôi trong nháy mắt.
Chỉ qua một ngày nữa thôi là vòng thứ tư cũng sẽ theo đó mà xuất hiện. Không còn gì để nghi ngờ nữa, đó chắc chắn là lợi ích lớn nhất.
Có thể khẳng định rằng khi ma chủng được tăng lương thì tinh thần hăng hái ắt cũng sẽ gia tăng.
Trong tương lai, Chu Tự vẫn cần phải cố gắng tu luyện Chu Thiên Kinh, bởi sức ảnh hưởng của nó rất sâu rộng.
"Không biết bây giờ đã là lúc nào rồi"
Sau khi xác nhận rằng mình đã thăng cấp thành công, cộng thêm việc thân thể không có gì bất thường, Chu Tự dự định tạm ngừng tu luyện.
Thời gian tiêu hao lần này gấp mấy lần so với khi thăng cấp ma chủng, khả năng cao bây giờ đã là chiều chủ nhật rồi.
Chu Tự nhấp nháy đôi mắt hai lần, ánh sáng truyền vào từ khóe mi, không phải là ánh sáng của đèn huỳnh quang mà là ánh sáng tự nhiên, xem ra là ban ngày.
"Chào buổi chiều, bây giờ là ngày 19 tháng 9, chủ nhật, 3:26 chiều, thời tiết trong xanh"
Giọng nói thuộc về Thu Thiển vang lên đầu tiên.
Thế nhưng, phương hướng nguồn âm thanh truyền ra lại khác với trước đó, không phải ở trên ghế sô pha.
Chu Tự quay đầu nhìn lại, đúng là từ phía bàn ăn thật. Lúc này, cả đống giấy tờ đang bay ra từ trên bàn ăn, còn Thu Thiển thì vẫn trong quá trình thu dọn.
Hôm nay là chiều chủ nhật, vậy có nghĩa là hắn đã thăng cấp trong gần một ngày một đêm. แ Mà Nguyệt tỷ cũng đã tính toán một ngày một đêm rồi sao?
Tinh lực của tu chân giả đúng thật là dồi dào, hồi trước lúc hắn học tập cũng không điên cuồng đến như vậy, thân thể vẫn là quan trọng nhất.
"Thu tỷ dọn dẹp từ lúc đó đến giờ hả?"
Chu Tự đứng dậy hỏi.
"Đồ ăn ở trên bàn, ngươi ăn trước đi"
Thu Thiển quay đầu nhìn Chu Tự một cái, mỉm cười:
"Nếu ta bảo là cả đêm ta không ngủ thì bây giờ ngươi có để cho ta đi ngủ hay không?"
Đấu Giả Thất phẩm không ngủ một đêm, hẳn là cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ? Chu Tự thầm nghĩ trong lòng. Thu tỷ đường đường là Thần Minh chi nữ, danh nhân Ma Đạo, thất phẩm tu vi Đấu Giả đỉnh cao, vô cùng mạnh mẽ mà.
"Lúc đi học chắc chắn là ngươi không có bạn gái"
Đột nhiên Thu Thiển cười nói.
Chu Tự:
"..."
Ta ngồi cùng bàn với một bạn gái, bàn bên cạnh cũng có bạn gái.
Đồ hiếm thì mới quý.
"Bảo sao ngươi lại tiêu hết 500 tệ"
Thu Thiển ra vẻ hiểu rõ.
"Thu tỷ, ngươi biết đó chỉ là một sự hiểu lầm thôi mà. Nếu không thì chúng ta tìm người kia tới đối chất?" Chu Tự cầm lấy đũa, bắt đầu ăn cơm trên bàn cạnh phòng khách.
Hôm nay chỉ có hai món ăn và một bát canh, gồm thịt kho tàu và rau cải bó xôi xào, còn canh thì là canh xương sườn, số lượng cũng không nhiều lắm.
Chuyện 500 tệ kia hắn không để tâm mấy, chắc chắn Thu tỷ hiểu rằng đó chỉ là một sự nhầm lẫn mà thôi.
Khi nào có cơ hội, hắn sẽ tìm gặp cô gái kia và bảo đối phương giải thích rõ ràng.
Việc nhận lầm người lúc đó đúng thật là rất đột ngột, hẳn là đối phương cũng đang chờ đợi ai đó.
Bất kể như thế nào thì đối phương cũng không đứng đắn cho lắm thật.
"Ngươi nhớ phải ăn nho ngọt Nguyệt tỷ chưa ăn đấy, cứ để đó thì không còn tươi nữa"
Thu Thiển cũng không nhấn mạnh chuyện 500 tệ nữa, chỉ nhắc nhở Chu Tự ăn trái cây.
Chu Tự cắn một miếng thịt, thoáng nghĩ một chút rồi nói:
"Ta nhớ là vừa mới mua gần đây thôi, có thể bảo quản trong tủ lạnh được lâu mà, không dễ bị hỏng đâu"
Nho ngọt có thể để được rất nhiều ngày, hắn có kinh nghiệm mà.
Không cần thiết phải ăn hết tất cả trong vòng một ngày, mặc dù ngọt thật nhưng hắn cũng không ăn nhiều, đâu phải ai cũng là Nguyệt tỷ.
"Ngươi cứ đồng ý đi, Nguyệt tỷ có thể nghe thấy đấy, làm vậy thì nàng sẽ kết thúc sớm, chứ không thì không biết phải chờ mấy ngày nữa"
Giọng nói của Thu Thiển lớn hơn rất nhiều so với lúc trước, còn mang một cảm giác ác ý rất nặng nề. Chu Tự:
"..."
Thu tỷ hơi xấu xa rồi đó.
"Cơm nước xong xuôi rồi ta sẽ đi ăn"
Hắn lớn giọng trả lời.
Sau đó, tốc độ giấy bay ra ngoài tăng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, Nguyệt tỷ đang cố gắng tính ra kết quả.
Bỗng nhiên Chu Tự cảm thấy trạng thái của Nguyệt tỷ đúng thật là còn học bá hơn cả học bá, hắn chợt thấy kinh sợ trong lòng.
Hắn cảm giác thời gian mình học tập trước kia chỉ như một trò đùa.
Trận pháp của Nguyệt tỷ phức tạp đến mức không hợp lẽ thường.
Với thành tích của Nguyệt tỷ, nếu đi học thì chắc sẽ là dân học lệch, thiên về khoa học tự nhiên.
1075 chữ
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo