“Tôm này bán thế nào vậy?”

"Giá 62 tệ một kg, cậu xem những con tôm này đều là tôm sống vừa mới đánh bắt xong, cho nên mang về nhà ăn nhất định sẽ rất ngon."

"Vậy tôm tít này thì bán như thế nào?"

“Loại nhỏ thì 90 còn loại lớn lớn thì 110, cậu có muốn mua không? Nếu mua tôi sẽ lấy giá rẻ cho, loại lớn hai kg chỉ 210 tệ thôi."

"Còn cua thì sao?"

"Loại nhỏ 60 loại vừa 90 loại to nhất là 240."

Tại một nơi trên bến tàu Cổ Dục vừa đi dạo, tình cờ ghé vào một quầy hỏi.

Hải sản ở thành phố Uy Hải chủ yếu là được đánh bắt từ biển Hoàng Hải. Mà Hoàng Hải là một trong bốn biển tiếp giáp với Trung Quốc đó là Bột Hải, Hoàng Hải, Biển Hoa Đông và biển Đông.

Bốn vùng biển này mỗi vùng đều đánh bắt ra những loài hải sản khác nhau.

Ở phía Bắc của biển Bột Hải đánh bắt được các loại sò hến, hải sâm và cá hố.

Sò hến, hải sâm và cá hố được đánh bắt ở nơi đây là ngon nhất tại Trung Quốc. Vì vậy biển Bột Hải tương đối nổi tiếng về những loại hải sản này.

Còn biển Hoàng Hải thì hải sản nổi tiếng nhất đó là hàu. Và ở thành phố Uy Hải này thì hàu sữa chính là đặc sản nổi danh nhất cả nước.

Đây là nơi duy nhất trong cả nước có thể cạnh tranh được với hàu ngọc lục bảo của châu âu hay là hàu Girardeau. Đặc điểm của hàu ở đây chính là bên trong có nhiều thịt, kích thước to và có mùi vị thơm ngon.

Xuống một xíu nữa chính là biển Hoa Đông, chính là vùng biển giáp với Giang Tô, Chiết Giang là cảng cá nổi tiếng nhất. Ở đây nổi danh nhất là cá và cua.

Nổi tiếng nhất chính là cá đù vàng. Mặc dù loài cá này ở đâu cũng có nhưng mà ở đây lại là nơi có sản lượng cao nhất. Nổi tiếng thứ hai chính là cua, cua ở đây thì đặc biệt mập.

Xuống nữa chính là biển Đông. Ở đây nổi tiếng nhất là các loại ghẹ biển, ví dụ như ghẹ xanh là loại ghẹ to nhất, ngon nhất. Ngoài ra ở đây còn có tôm hùm, sản lượng tôm hùm ở đây cũng là cao nhất.

Bản thân là một người tham ăn. À không, là một người đầu bếp thì Cổ Dục đối với những loài vật này rất là quen thuộc.

Hiện tại đã tới Uy Hải, hắn chắc chắn phải mua những đặc sản hải sản ở đây, còn về những thứ khác thì hắn không quan tâm.

Ví dụ như con cua này, cua bơi ở vùng trung lưu và hạ lưu biển Hoàng Hải bán rất đắt, Cổ Dục chắc chắn sẽ không mua.

Cổ Dục đã mua rất nhiều hải sản, như tôm hay sò hến đều là loại tốt nhất. Chính vì vậy trong lúc không để ý hắn đã tiêu tốn hết hai mươi ngàn tệ. Ở nơi không có người cũng như không có camera, hắn tranh thủ để những hải sản đó vào trong bể nước bí mật của mình. Ngoại trừ hàu thì hắn cũng cảm thấy cực kỳ hài lòng với số tôm tít mua được.

Hắn không mua những loại tôm tít thông thường, bởi vì ở Cáp Nhĩ Tân cũng có bán. Tôm tít hắn mua là loại tôm tít vô cùng hiếm có. Loại tôm tít đặc biệt này khác với tôm tít thường ở chỗ màu sắc trên thân của nó trắng mịn hơn, nhìn xinh đẹp hơn nhiều.

Loại tôm tít này được gọi là tôm bọ ngựa, tên khoa học là tôm răng đảo, chúng sinh sống ở đáy biển sâu khoảng 75 mét so với mực nước biển. Loại này từ Ấn Độ đến Châu Úc đều có. Nhưng có lẽ Nhật Bản là quốc gia đầu tiên phát hiện ra, nên được gọi là Tôm răng Nhật Bản.

Loại tôm tít đặc biệt này so với tôm thường thì nhiều thịt hơn, ngọt hơn nhưng nó cũng tanh hơn nhiều. Nếu như biết cách xử lý hoặc là thích ăn tanh thì đây quả là cực phẩm. Nhưng nếu như không ưa mùi tanh thì sẽ phải dùng phương pháp rất khó mới có thể xử lý được mùi tanh này. Nếu bỏ qua phần mùi tanh của nó thì thịt của nó ăn quả thật cực kỳ ngon.

Tôm tít to nhỏ đều bán như nhau. Loại thường thì khoảng 27 tệ một kg, còn loại đặc biệt thì khoảng 37 tệ, hơn nữa dù có mua nhiều thì cũng sẽ không được ưu đãi. Tuy nhiên Cổ Dục cũng không quan tâm những vấn đề nhỏ nhặt này.

Hắn mua một lần cả 10 kg. Dự tính về sẽ bỏ chúng vào trong một cái bể thủy tinh để nuôi riêng. Nhưng nuôi trong bể thủy tinh cũng khá phiền phức, bởi vì Cổ Dục thật sự sợ bọn chúng sẽ đập nát cái bể thủy tinh này. Bằng không thì đem bọn chúng nuôi trong một cái vạc nước vậy.

Tất nhiên nuôi bọn chúng như thế nào thì sau khi Cổ Dục trở về rồi mới tính toán, bây giờ cũng không cần thiết phải nhắc tới làm gì.

Sau khi đi dạo một vòng quanh chợ Cổ Dục tìm một chỗ không có người đem san hô của hắn từ trong không gian lấy ra, rồi đón một chiếc xe trở về khách sạn. Tối hôm nay hắn quyết định sẽ ăn những thứ hải sản mà hắn đã mua về.

Những hải sản này so với những hải sản mà hắn câu lên thật ra là không ngon bằng. Tuy nhiên những loại mà hắn câu cũng không phải ngay từ đầu đã ăn ngon như vậy, chẳng qua là bọn chúng đã được ngâm trong nước giếng sau đó lại do chính tay hắn chế biến cho nên mới có thể ngon được như vậy.

Còn những hải sản này là do đầu bếp ở đây chế biến, vì vậy hương vị không ngon bằng cũng là chuyện bình thường.

Dù sao mùi vị bình thường hắn đã thử qua rồi thì sau khi trở về nếm thử mùi vị cao cấp hơn, tự nhiên sẽ cảm thấy ngon hơn nhiều.

Buổi tối hôm nay Cổ Dục cũng không có đi dạo lung tung. Một là do hắn chưa quen với cuộc sống ở đây, với lại nửa đêm rồi hắn cũng lười đi dạo. Hai là bởi vì bây giờ trong phòng của hắn đang để gốc san hô đỏ, lỡ đâu có người đi vào lúc này hoặc là có camera nào đó quay được vậy thì rất phiền toái vì vậy lựa chọn tốt nhất lúc này là ở yên trong phòng.

Sau khi tắm rửa xong Cổ Dục mở tivi lên để nghe âm thanh, một bên thì nằm trên giường chơi điện thoại. Chỉ lát sau Cổ Dục cũng đã tiến vào giấc mộng đẹp.

Nháy mắt đã tới sáng hôm sau, Vạn Vũ Dương phái một chiếc xe tới đón hắn.

Khi hắn đi tới công ty của Vạn Vũ Dương thì thấy ở đây ngoài Vạn Vũ Dương cùng với mấy người uống rượu ngày hôm đó. Lúc này còn có thêm một vài chuyên gia đã chờ ở đây từ lâu.

Dù sao cũng là món đồ 200 triệu tệ, bọn họ cẩn thận giám định một chút cũng là điều tất nhiên. Đối với điều này thì Cổ Dục cũng không có ý kiến gì cả dù sao cái này là do hắn đánh bắt từ dưới biển sâu nên nó không thể là giả được.

Sau khi trải qua một hồi giám định thì không có bất kỳ vấn đề gì xảy ra. Lúc này Vạn Vũ Dương vui mừng đem 200 triệu tệ chuyển cho Cổ Dục. Còn đối với Cổ Dục thì đương nhiên đây cũng là một niềm vui lớn.

Ban đầu Vạn Vũ Dương còn muốn chiêu đãi Cổ Dục một bữa nữa, nhưng mà Cổ Dục sợ mình sẽ uống giống như hôm bữa vì vậy hắn đã từ chối, lấy lý do là hắn đã đặt vé máy bay vào chiều hôm nay. Với lại do hắn chưa có đi dạo ở đâu cả vì vậy hắn dự tính sẽ đi xung quanh nhìn một chút.

Đối với việc này Vạn Vũ Dương cũng chỉ có thể cảm thấy đáng tiếc. Quả thật Vạn Vũ Dương cảm thấy Cổ Dục là một người rất được. Là một chàng trai vừa có bản lĩnh, vừa có mối quan hệ rộng rãi hơn nữa tính cách cũng rất tốt, đặc biệt là hắn còn biết uống rượu. Những điều này đều khiến ông ta cảm thấy hài lòng.

Do ông ta không có con gái nếu không ông ta đã giới thiệu cho Cổ Dục rồi.

Sau khi chào tạm biệt với Vạn Vũ Dương thì Cổ Dục cũng bắt đầu đi dạo một vòng tại Uy Hải. Quả thật ở đây vẫn có rất nhiều chỗ có thể đi bởi vì đây là thành phố có khoảng cách gần nhất với Hàn Quốc và Nhật Bản, vì vậy có rất nhiều hàng hóa ngoại quốc được buôn bán ở đây.

Nhật Bản, Hàn Quốc ngoại trừ những bức họa thì còn có những vật phẩm nhỏ nhìn rất được, có thể mua về để làm quà tặng. Đến trưa hắn ăn một bữa với những món ăn nổi tiếng của Hàn Quốc, sau đó hắn đón xe ra sân bay rồi ngồi máy bay bay trở về Cáp Nhĩ Tân.

Chương 264. Thúc giục cưới


0.28905 sec| 2423.578 kb