“Nếu có thể lôi kéo người kia tới đây…”
Cường giả, hơn nữa còn nghi là cường giả độc hành, là đối tượng mà mọi người đều muốn lôi kéo.
Sau đó là Tôn Thanh của Lâm Hải Thành, hắn ta không quay về Lâm Hải Thành, mà đi tìm tai mắt ngầm ở Lâm Hải Thành.
“Chú ý khách điếm Duyệt Lai cho ta, nếu khách điếm Duyệt Lai đặc biệt thân thiết hoặc coi trọng người nào đó, thì vẽ lại người ấy rồi tới tìm ta!”
Sau đó, không có gì bất ngờ, Vương Thăng dùng kim quang để che giấu thân phận của mình, cho nên đại đa số thế lực đều ra tay từ khách điếm Duyệt Lai, muốn tìm thấy hắn.
Nhưng việc này còn chưa qua bao lâu, chuyện về Vương Thăng đã bị một chuyện lớn hơn át đi.
Vĩnh Niên Vương Chu Ngô Đồng đã chết!
Nếu chuyện Vương Thăng khiến không ít người chú ý thì chuyện này khiến cả thiên hạ chấn động.
Đại Tông Sư đứng đầu!
Hơn nữa còn là loại Đại Tông Sư đứng đầu nổi tiếng thiên hạ, vậy mà lại chết thêm một người nữa.
Chỉ trong vài năm mà đã chết mất ba người.
“Ba vị Đại Tông Sư đứng đầu đã chết, hoàng triều sụp đổ, nguy hiểm tiềm tàng lớn như vậy sao?”
“Thật là đáng sợ, ở ẩn, tộc của ta cần phải ở ẩn một thời gian, chờ đến khi phong ba qua đi!”
Không ít thế lực đều cảm giác bản thân đang gặp nguy hiểm.
Chỉ vài năm mà ba vị Đại Tông Sư đứng đầu đã chết, một khi vô ý đắc tội với thế lực này thì khả năng họ sẽ bị tiêu diệt không để lại vết tích.
Tất nhiên cũng có người cảm thấy cái chết của Vĩnh Niên Vương là độc nhất vô nhị trong Đại Chu.
Phải biết rằng, Chu Thiên Nguyên khiến căn cơ của Đại Chu gần như tiêu hao sạch, hoàng tộc còn sót lại chỉ có một Vĩnh Niên Vương Chu Ngô Đồng, nhưng bây giờ, Chu Ngô Đồng đã ngã xuống.
“Khí vận của hoàng thất đã hết rồi!”
Có người cảm thán.
Cơn bão quét qua, trong cơn bão này đã diễn ra một cuộc cải tổ lớn, thế lực của Vĩnh Niên Vương không hề nhỏ chút nào…
Vương Thăng nhanh chóng biết tin Vĩnh Niên Vương ngã xuống, chưa đến vài ngày đã rõ mọi chuyện,
Lúc đầu nói là do Ngô Thanh Phong và Khương Đạo ra tay.
Lúc tranh đoạt bảo châu, Vương Thăng đã chặt bỏ mất một cánh tay của Vĩnh Niên Vương, làm ảnh hưởng đến sức lực chiến đấu của hắn ta, hai người trực tiếp đuổi theo, đánh chết Vĩnh Niên Vương.
Nghe nói Ngô Thanh Phong và Khương Đạo đã phải trả cái giá rất đắt, cả hai đã bị thương tích nghiêm trọng.
“Mới sớm thế mà đã muốn rời trận rồi sao?”
Những người thuộc thế lực cấp bá chủ này chỉ cần có tâm tư tranh đoạt vị trí kia, chắc chắn đến cuối cùng chỉ có thể còn một người sống sót, Vĩnh Niên Vương chỉ là một kẻ xui xẻo, bị chĩa mũi nhọn vào để phải rời trận từ sớm.
Nhưng chẳng bao lâu sau, hắn lại được nghe thêm những mẩu tin chi tiết hơn từ khách điếm Duyệt Lai.
Lúc đó, không chỉ có Ngô Thanh Phong và Khương Đạo ra tay, mặc dù Vĩnh Niên Vương đã bị chém đứt một cánh tay nhưng con bài chưa lật vẫn
còn nằm đấy, hắn ta biết mình có thể bị mai phục, vì vậy thật sự muốn đi vẫn có thể đi được.
Sau khi hắn ta chém giết lẫn nhau cùng với Ngô Thanh Phong và Khương Đạo, mắt thấy có thể rời đi, nhưng chính vào lúc này lại lần nữa xuất hiện một vị cường giả, thẳng tay giết chết Vĩnh Niên Vương, hơn thế nữa còn muốn động thủ với hai người ngoài kia.
Mặc dù cuối cùng không thể thực hiện được, nhưng thi thể của Vĩnh Niên Vương đã bị đem đi.
Có thể nói là đến cả hài cốt của tên xui xẻo Vĩnh Niên Vương này cũng không còn.
“Có thêm người ra tay à?”
Vương Thăng cũng có chút bất ngờ.
Dựa vào tin tức từ khách điếm Duyệt Lai, hình như là một vị cường giả không rõ thân phận đã ra tay.
Chỉ có duy nhất một vấn đề, rằng tại sao vị cường giả này lại đem thi thể của Vĩnh Niên Vương đi.
Dường như ngay từ lúc đầu, hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng để mang thi thể đi.
“Càng lúc càng thú vị rồi đây!”
Vương Thăng cảm thán một câu, sau đó không còn quan tâm quá nhiều đến việc đấy nữa, gần đây toàn bộ tâm tư và sức lực của hắn đều đặt vào bảo châu.
Sau khi giành được bảo châu, bản thân Vương Thăng cũng không hiểu ra sao.
Hắn đã thử nghiệm rất nhiều cách thức, thần niệm điều khiển, điều khiển khí huyết, thậm chí ngay cả đến việc lấy máu nhận chủ, hắn đều đã thử qua.
Cuối cùng, Vương Thăng sử dụng biện pháp cuối cùng là tế luyện.
Từ sau khi xuất hiện, Tế Luyện chi pháp vẫn luôn được hắn cải thiện, nội dung trong đó càng ngày càng nhiều.
Tiến độ tăng lên cũng càng ngày càng chậm, bởi vậy dù là tại Tế Luyện Phi Kiếm cũng không còn phá giới hạn nữa.
Tất nhiên là sau khi hắn có được Hắc Mộc thứ hai và bảo châu thì sau này sẽ càng ngày càng tế luyện được nhiều hơn nữa, chắc là cũng không còn xa mấy.
Tất nhiên là Vương Thăng dự định tiếp theo sau sẽ xử lý chiến lợi phẩm Hắc Mộc này, nhưng trước tiên, hắn định tế luyện bảo châu cho xong, sau đó sẽ giải quyết tiếp.
Ít nhất là hiện giờ, bảo châu cũng có thể tế luyện, hơn thế nữa còn xuất hiện thanh tiến trình.
Nhưng mà muốn hoàn tất xong xuôi quá trình tế luyện, đoán chừng sẽ mất một khoảng thời gian nhất định.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo