Nhà hàng buffet của khách sạn.      Tiểu Huyên Huyên đáng thương vô cùng ăn cháo trắng, còn hay xoa bàn tay béo nhỏ của mình.

Lúc nãy sai lầm, chạy chậm.

Bị chị đại ma vương bắt được, tội nghiệp cô bé còn nhỏ tuổi, phải xoa bóp cho chị để đền bù sai lầm.

Rõ ràng, bà ngoại đã từng nói, dậy sớm chim chóc có trùng ăn.

Huyên Huyên dậy sớm có cơm ăn.

Vì cái gì chị hai Vi Vi thì không cần dậy sớm?

Chẳng lẽ, đây là quyền lực của ma vương sao?

Không……

Đây là quyền lực của kẻ có tiền!

Tiểu Huyên Huyên giác ngộ.

Cô bé, muốn kiếm tiền ~

Cho nên……

Sau khi ăn sáng, Tiểu Huyên Huyên hung hăng túm lấy Tô Mạn Mạn.

Chủ yếu là Tiểu Huyên Huyên đảo một vòng trong nhà.

Bà ngoại Chu có quan hệ quá tốt với chị Vi Vi đại ma vương.

Ông ngoại Chu…… Không có tiền.

Tô ba Tô mẹ thật dễ dàng trấn áp cô bé.

Anh họ Hướng Bắc…… vừa không có tiền vừa không thông minh.

Cố Dung Thời…… Ô ô ô, đó chính là một người anh hư, cho dù lớn lên đẹp cũng không che đậy được bản chất xấu xa, mỗi lần Tiểu Huyên Huyên tới gần chị hai Vi Vi, ánh mắt của anh Cố nhìn cô bé rất không phù hợp.

Cho nên……

Nhìn tới nhìn lui, vẫn là Chị Mạn Mạn dễ bị…… Lừa.

Tuy rằng cũng không có tiền, nhưng ít ra cũng xinh đẹp nha.

“Chị, chị.”

Tiểu Huyên Huyên thần bí lôi tay Tô Mạn Mạn, ý bảo cô ấy cúi đầu.

Làm cô bé phải ngửa đầu nói chuyện thì rất mệt.

Cũng không phải là chị Vi Vi đại ma vương, có thể ôm đùi hưởng thụ dịch vụ.

Tô Mạn Mạn buồn cười ngồi xổm xuống, chuẩn bị nghe em gái nhỏ muốn làm gì.

Lại nói, ngày thường Huyên Huyên tốt với Vi Vi nhất, mặc kệ Vi Vi dạy dỗ tiểu đậu đinh như thế nào, bắt nạt cô bé như thế nào, Huyên Huyên vẫn ở bên cạnh Tô Vi Vi không biết mệt mỏi.

Đôi lúc Tô Mạn Mạn thực sự rất hâm mộ tình cảm của hai cô em gái.

Đương nhiên…… Tự hào hơn khi có một em gái như Vi Vi.

Em gái tôi là người luôn được yêu thích như vậy ~~

Hiếm khi em út Tiểu Huyên Huyên muốn tìm cô ấy, Tô Mạn Mạn có chút hào hứng nhỏ.

“Có chuyện gì vậy ~”

“Chị Mạn Mạn, chị có nghèo thật không?”

Tô Mạn Mạn:…… Đau lòng o(╥﹏╥)o

Tiểu Huyên Huyên hồn nhiên không biết bản thân đã làm tổn thương trái tim nhỏ mỏng manh của chị cô bé, còn tiếp tục thêm vào.

“Chị hai Vi Vi nói, có tiền có thể khiến tất cả quỷ nhỏ đều nghe lời, không có tiền Tiểu Huyên Huyên sẽ không nghe lời đâu ~”

Cụ thể như thế nào Tiểu Huyên Huyên không nói được, ý nghĩa đại khái là như vậy.

Tô Mạn Mạn:…… Tiểu Huyên Huyên, em biết em đang so sánh bản thân với cái gì không?

Nhưng mà…… Bỏ đi, trước tiên nghe xem tiểu đậu đinh muốn nói cái gì đi.

“Chị Mạn Mạn, chị phải tiến bộ!”

“Chị Mạn Mạn, chị phải nỗ lực!”

“Chị Mạn Mạn, chị phải kiếm tiền!”

Tô Mạn Mạn:…… Nếu không phải cô ấy nhìn thấy trước mắt cô ấy là tiểu đậu đinh Tiểu Huyên Huyên này.

Nếu không phải giọng nói non nớt vô cùng rõ ràng, cô ấy còn cho rằng người đang nói trước mặt cô ấy là Vi Vi.

“Huyên Huyên, em đúng là em gái tốt của Vi Vi nha.”

Nhỏ như vậy, đã bắt đầu học cách làm người của Vi Vi.

Tiểu Huyên Huyên chớp đôi mắt to đen như quả nho, có chút tự hào.

“Huyên Huyên cũng muốn lừa người giống chị hai Vi Vi ~~”

Em rất tự hào.

Nhéo eo em một cái được không?‧,::‧( ̄▽ ̄)/‧:‧°*

Tiểu Huyên Huyên tựa như nhận được lời khích lệ lớn nhất trên thế giới, vui vẻ muốn khiêu vũ tại chỗ.

Tô Mạn Mạn:…… Là chị có kiến thức hạn hẹp, hóa ra trong thế giới của bọn em, lừa người là từ để khen ngợi.

“Tiểu Huyên Huyên, chúng ta vẫn nên đi vào vấn đề chính đi, em muốn chị tiến bộ như thế nào? Nỗ lực như thế nào? Kiếm tiền như thế nào?”

Đôi mắt Tiểu Huyên Huyên kinh ngạc trừng lớn QДQ.

“Chị, đây không phải vấn đề của chị sao?”

Vừa nói vừa nghiêng đầu.

Vì sao chị lại hỏi cô bé?

Cô bé chỉ điểm cho chị chưa đủ sao?

Tô Mạn Mạn:…… Xin lỗi, là do chị có kiến thức hạn hẹp.

1.65974 sec| 2393.234 kb