Cả thế gian trầm mặc.
Trong cung Vĩnh Dạ càng lặng ngắt như tờ.
Danh xưng năm tộc bất hủ, danh xưng năm tộc bất bại, người tồn tại từ thời Thượng cổ bất bại đến nay.
Từng vị tồn tại vô địch.
Vậy mà cứ chết đi như thế rồi.
Chết rất biệt khuất.
Ở trong mắt bọn họ, loại tồn tại này nên chết ở bên trong một trận hạo kiếp hoặc một trận đại chiến mà cả thế gian đều chú ý.
Nhưng bây giờ chết, có vẻ hơi vội vàng, dường như quá tùy ý vậy.
Nhưng chết rồi chính là chết rồi, đây là sự thật không cách nào che giấu.
Mà bên ngoài bầu trời.
Thiên Vực vặn vẹo, có u ám cũng có cực quang lộ ra vẻ kiềm chế vô cùng.
Không có cuồng phong cũng không có mưa xối xả.
Nhưng loại quái dị này dường như muốn vỡ vụn thiên địa, làm cho lòng người bất an.
Trong cung Vĩnh Dạ.
Cố Cẩm Niên biết rõ, đại địch chân chính sắp xuất hiện.
Hắn lộ ra vẻ bình tĩnh, nhìn chăm chú vào trong Thiên Vực.
"Cẩm Niên, không nên giết bọn họ."
"Thượng Cư Thánh Nhân nói không sai."
Giờ khắc này, có người lên tiếng, là Tô Văn Cảnh.
Hắn nhìn chăm chú lên Thiên Vực, biết rõ Thượng Cư Thánh Nhân chưa hề nói dối. Việc tru sát năm tộc sẽ mang tới phiền phức lớn hơn một chút.
"Tiên sinh."
"Năm tộc là u ác tính. Nếu không hoàn toàn thanh trừ bọn họ thì khối u ác tính này chỉ có thể càng ngày càng lớn, ảnh hưởng cũng sẽ càng lúc càng nhiều. Đến lúc đó còn muốn xuất thủ, cũng không có ý nghĩa quá lớn nữa."
Cố Cẩm Niên lên tiếng, đạo lý Tô Văn Cảnh vừa nói, sao hắn lại không hiểu?
Nhưng đau dài không bằng đau ngắn.
Cuối cùng hắn cũng phải đối mặt với Thiên Đạo, chẳng bằng đem năm tộc diệt sát rồi lại nói.
Nghe được câu trả lời như thế, đối phương thở ra một hơi thật dài. Ông ấy biết rõ Cố Cẩm Niên nói không sai, mà đại thế này cũng chỉ có một mình Cố Cẩm Niên có thể cứu vớt. Bọn họ có thể cho ý kiến tham khảo nhất định nhưng chỉ là cho ý kiến, quyền chưởng khống vẫn nằm trong tay Cố Cẩm Niên.
Tạch tạch tạch ken két.
Cũng vào lúc này, âm thanh quỷ dị vang lên.
Giống như lưu ly vỡ vụn, lại giống như âm thanh mặt kính vỡ nát, chói tai vô cùng, khiến cho nội tâm người ta run rẩy.
Chỉ thấy bên trong bầu trời, từng khối mảnh vỡ rơi xuống, hóa thành màn sáng, thế gian dường như muốn tàn lụi, nhìn vô cùng quái dị.
Sông núi nhật nguyệt đều biến hóa, nhất là Kim Dương cùng Minh Nguyệt đang cùng lúc xuất hiện, lại còn từ một phân thành hai.
Có sự quái dị nói không ra lời.
"Cố Cẩm Niên."
Rất nhanh, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Là giọng của Thượng Cư Thánh Nhân.
Trong chốc lát, cả thế gian sôi trào, mọi người kinh ngạc, không thể tin được rằng Thượng Cư Thánh Nhân lại còn còn sống. Khi bốn đại Thánh Nhân liên thủ lại mà Thượng Cư Thánh Nhân còn có thể sống được sao?
Đây là chuyện không thể nào, tuyệt đối là chuyện không thể nào.
Sau một khắc.
Phía trên bầu trời, khuôn mặt Thượng Cư Thánh Nhân xuất hiện, nhưng khuôn mặt ông ta đã không có loại an tường cùng thánh khiết kia, ngược lại lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn cùng xấu xí, quanh thân đều nhiễm hắc khí.
Trong điện.
Cố Cẩm Niên nhíu mày, hắn cũng có chút kinh ngạc, nguyên thần của Thượng Cư Thánh Nhân đã bị bản thân tru diệt, vì sao còn có thể xuất hiện?
Nhưng rất nhanh Cố Cẩm Niên đã nghĩ ra nguyên nhân là gì.
Thiên Đạo hiệp trợ.
Để bọn họ khôi phục.
Rầm rầm rầm.
Từng thân ảnh của những tôn cường giả bất hủ xuất hiện, Hiên Viên vương, Thôn Thiên Vương, Tru Thần Vương, Tứ Hải Long Vương, thập đại Yêu thần, Chí tôn Ma tộc.
Cũng có một tôn thân ảnh kinh khủng hơn xuất hiện, cùng loại với Kiếm Thần Tịch Diệt.
Những thân ảnh này xuất hiện, trấn áp Hoàn Vũ, khiến cho thiên địa rung động, đại thế sụp đổ.
Mỗi một đạo thân ảnh xuất hiện, thiên địa càng thêm vặn vẹo một chút.
"Cố Cẩm Niên, không nghĩ tới đúng không. Chúng ta còn chưa hoàn toàn chết đi."
"Thiên Đạo Thượng cổ cho chúng ta thực lực mạnh hơn, chỉ cần hủy diệt đại thế này, chúng ta còn có cơ hội xuất hiện ở thời đại mới kế tiếp."
"Chúng ta không bại, ngươi cũng không thắng."
Giọng của Thượng Cư Thánh Nhân vang lên. Ông ta có chút điên cuồng, cho nên trong lời nói lộ ra vẻ điên điên khùng khùng.
Không chỉ mình ông ta, giọng của Bắc Hải Long Vương cũng vang lên.
"Cố Cẩm Niên, thật đúng là phải cám ơn ngươi, nếu không phải nhờ ngươi, năm tộc chúng ta còn đang đau khổ giãy dụa, chém giết lẫn nhau. Sau khi ngươi chém giết chúng ta, Thiên Đạo vì bọn ta mà trọng điểm đốt lửa sinh mệnh, đổi lấy sinh mệnh mới."
"Thời đại tiếp theo, chúng ta vẫn còn như cũ, mà ngươi sẽ phải chôn vùi chung cùng đại thế này."
Bắc Hải Long Vương lên tiếng, nói ra tình huống hiện tại của bọn họ.
Trong lúc nói chuyện, Bắc Hải Long Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đại thế chấn động. Tiếng long ngâm của ông ta chấn vỡ mười vạn ngọn núi lớn. Vô số lê dân bách tính nháy mắt chết thảm, ngay cả cơ hội kêu lên một tiếng cũng không có.
Không thể không nói, thực lực của Bắc Hải Long Vương được tăng phúc, chí ít đã tới cửu trọng thiên đỉnh phong, so với trước đó cường đại không chỉ gấp mười.
Tin tức này để Cố Cẩm Niên cảm thấy áp lực nhất định, quả thật có chút khủng bố.
Chỉ là Bắc Hải Long Vương đã được tăng lên lớn như thế, vậy những cường giả bất hủ khác thì sao?
Mà ngẩng đầu nhìn lại, phía trên bầu trời, còn có các cường giả từ xưa đến nay.
Rầm rầm rầm.
Bầu trời rung động, toàn bộ Chí cường giả động thủ, bọn họ tự phá nát trên bầu trời, muốn bắt đầu thanh toán lớn.
Chỉ là, đột nhiên từng đạo gông xiềng xuất hiện, từ giữa thiên địa, các ngọn núi Thần lớn vỡ toang nứt ra. Một đạo gông xiềng đáng sợ nhất từ núi Tây Chu phóng thích ra, trực tiếp đem những tồn tại kinh khủng này, từng người phong ấn lại.
Keng keng keng.
Tiếng gông xiềng va chạm thanh thúy vang lên.
"Chủ nhân núi Tây Chu, đã đến lúc này mà ngươi còn muốn chấp mê bất ngộ sao?"
"Ngươi có thể biết đối mặt ngươi chính là người nào không?"
Tiếng rống giận dữ của Hỏa Vương vang lên, nhìn thấy chủ nhân núi Tây Chu xuất thủ, ông ta không khỏi giận dữ. Trước đó ông ta suýt chút nữa chết ở trong tay chủ nhân núi Tây Chu, bây giờ ông ta đã trở thành nô bộc của Thiên đạo, tất nhiên cũng không còn cố kỵ gì.
Ông ta nói ra chỗ phẫn nộ của mình, vừa chỉ trích đối phương vừa uy hiếp.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo