Trong đại điện.
Theo thân ảnh chư Thánh giáng lâm, trên đỉnh đầu Cố Cẩm Niên Thần tháp chín tầng cũng dần dần bình tĩnh trở lại, tất cả áp lực biến mất, thủ đoạn đến từ năm tộc liên hợp, bị lực lượng của bốn Thánh xóa đi dễ như trở bàn tay.
Áp lực được thanh trừ, Cố Cẩm Niên đem ánh mắt nhìn về phía đám người trong đại điện, trong ánh mắt bình tĩnh vô cùng.
Hắn không nói nhưng lại cho cảm giác áp bách lớn lao.
Cường giả năm tộc đều biết được, hiện tại ưu thế ở trên thân Cố Cẩm Niên, bọn họ mất đi quyền chủ động.
Cho nên không dám tiếp tục nhiều lời nữa.
Đảo mắt một vòng, thấy mọi người không nói, giọng của Cố Cẩm Niên lúc này mới dần dần vang lên.
"Chư vị coi như lợi hại, vì nhằm vào Cố mỗ mà không tiếc đem Thánh khí các tộc tế ra, còn liên thủ xuất kích. Cố mỗ quả nhiên là thiên đại vinh hạnh, thế mà có thể được chư vị nhằm vào như thế."
"Từ xưa đến nay, chỉ sợ không ai có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy nhỉ?"
Giọng của Cố Cẩm Niên vang lên, không tồn tại mỉa mai, ngược lại mang theo một loại cảm khái.
Biết rõ năm tộc liên thủ nhắm vào mình, nhưng cũng không nghĩ tới năm tộc hung ác lên lại thật quyết đoán.
Bát vương Thượng Cổ, thập đại Yêu thần, chí tôn Ma tộc, Nhị lão Thần tộc, cộng thêm Tứ Hải Long Vương, tùy tiện xách một vị ra đều có thể rung chuyển đại thế.
Hai mươi lăm tôn Chí cường giả, đồng loạt ra tay, phối hợp Thánh khí các tộc, Thiên Đạo đều phải bị đánh hỏng.
Theo giọng của Cố Cẩm Niên phát ra, đám người trầm mặc, không biết nên nói cái gì.
Thấy mọi người không nói, Cố Cẩm Niên hít một hơi thật sâu, sau đó ánh mắt băng lãnh, nhìn về phía đám người.
"Nếu chư vị đã không thanh toán được Cố mỗ, vậy bây giờ liền đến phiên Cố mỗ thanh toán chư vị rồi."
Giọng của Cố Cẩm Niên rơi xuống.
Trong chốc lát, Thượng Cư Thánh Nhân lên tiếng.
"Cố Thánh."
"Năm tộc nguyện ý đáp ứng điều kiện lúc trước."
"Toàn bộ vùng cực Bắc cùng Tây Mạc thuộc về năm tộc. Trung Châu, Đông Hoang, Nam Man từ Nhân tộc đương thời chưởng khống, về sau vạn tộc không xâm phạm lẫn nhau, vạn thế hòa bình."
"Như thế nào?"
Thượng Cư Thánh Nhân lên tiếng, ở thời điểm này ông ta hết sức rõ ràng, thỏa hiệp là lựa chọn tốt nhất, thật sự muốn bức bách Cố Cẩm Niên thì ai cũng không có kết quả tốt.
Chỉ là vẫn có người bất mãn với thỏa hiệp như cũ, nhưng đối mặt với việc bốn Thánh giáng lâm, bọn họ chung quy là không nói thêm gì.
Nghe nói như thế.
Trong lòng phần lớn người nhẹ nhàng thở ra, năm tộc thỏa hiệp, là kết quả bọn họ mong muốn nhìn thấy nhất, chỉ cần thỏa hiệp được thì tất cả đều dễ nói.
Dù sao không có ai hi vọng tiếp tục náo xuống như vậy.
Nhưng ngoài ra ý định chính là.
Đại điện bên trong, Cố Cẩm Niên thở thật dài một cái, ánh mắt của hắn trở nên bình tĩnh, nhìn qua đám người chậm rãi lên tiếng nói.
"Khoảng thời gian này, Cố mỗ vẫn đang ngộ đạo, chỉ là con đường Thánh nhân chân chính, Cố mỗ khó mà hiểu thấu đáo."
"Cho nên nhiều thời gian hơn, Cố mỗ đã xem lại trải nghiệm mấy năm qua."
"Nói đến mức có chút buồn cười, cũng có chút kinh người, trước sau mới chỉ có ba, bốn năm thời gian, Cố mỗ đã có thành tựu như vậy."
"Thành tựu ngày hôm nay, không thể xa rời khỏi một đường xuất hiện địch nhân, Cố mỗ đối với bọn họ không có hận ý, ngược lại có chút cảm tạ."
"Chỉ là tỉ mỉ tính lại, Cố mỗ phát hiện ra đây vấn đề lớn nhất cả đời chính là, luôn muốn mưu đồ trước mọi thứ, cân nhắc chu toàn rồi đi làm một vài chuyện."
"Nếu như đối với thường thế mà nói thì làm như vậy không có vấn đề, nhưng đối với loạn thế mà nói, đây chính là vấn đề rồi."
Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói ra tâm đắc ngộ đạo của bản thân vào khoảng thời gian này.
Đám người nghiêm túc lắng nghe, nhưng càng nghe bọn họ có chút nhíu mày, thực sự không rõ Cố Cẩm Niên muốn biểu đạt cái gì.
"Cho nên."
Đợi đám người còn đang suy đoán Cố Cẩm Niên đến cùng muốn biểu đạt thứ gì thì giọng của Cố Cẩm Niên đột nhiên vang lên, trở nên vô cùng băng lãnh.
"Lấy vô thường phải có thường, lấy loạn thế ứng thịnh thế. Hôm nay Cố mỗ muốn hướng phía chư vị mượn một thứ, đến đánh cược một keo khí vận loạn thế này."
Cố Cẩm Niên lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình.
Hắn muốn cược.
Hoàn toàn đánh cược một lần.
Năm tộc là tai họa, tru sát bọn họ tất nhiên sẽ bị nhân quả thiên địa gia trì khiến cho đương thời chịu áp lực cực lớn, điểm này Cố Cẩm Niên biết rõ nhưng hắn càng thêm biết đến là không giết bọn họ thì sẽ phiền phức.
Bọn họ trăm phương ngàn kế tính toàn chính là muốn hủy diệt thế giới này, từ đó đạt được tạo hóa của mình.
Đã như vậy, vì sao không trực tiếp đem bọn họ tru sát, dù sao kết quả đều là liều, đơn giản là phiền phức hơn một chút thôi.
Cố Cẩm Niên thà rằng cùng Thiên Đạo đánh cờ, cũng không muốn cùng bọn họ ở đây dây dưa.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo