Chương trước
Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)  
Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)   Chương 1863 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(3)   Chương 1864 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(4)   Chương 1865 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!   Chương 1866 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(2)   Chương 1867 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(3)   Chương 1868 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(4)  
setting
Chương sau

 

Quả nhiên.

Vừa nghe ông ấy nói vậy, sắc mặt của cường giả của năm tộc Thượng cổ đều thay đổi ngay lập tức.

"Để lại cho chúng ta Bắc Xuyên và Tây Mạc? Vậy mà các ngươi cũng dám nghĩ tới ư?”

"Nhân tộc đương thời các ngươi đúng là tham lam nha, Trung châu, Đông Hoang, Nam Man, ba vùng đắc địa, thiên tài địa bảo, địa linh nhân kiệt vô số, linh sơn đại xuyên cũng rất nhiều, những thứ tốt đều ở đây, các ngươi lại muốn có hết? Vậy chúng ta lấy cái gì?”

"Nực cười, quả thật là nực cười, mạnh được yếu thua chính là phép tắc của thiên địa từ xưa tới nay, thật không ngờ tới, bây giờ đến cả một đàn kiến hôi cũng dám cướp đồ từ trong móng vuốt của Chân Long.”

"Hòa đàm cùng các ngươi, là vì không muốn dấy động can qua, sẽ gây ra sát nghiệt và oán khí, lại không tin được, các ngươi lấy đó làm kiêu, trở nên tham lam như vậy? Là kẻ nào nghĩ ra chủ ý này? Bản vương muốn tự mình xem thử, kẻ nào lại có dã tâm như vậy, cũng ngu xuẩn như vậy?”

"Dù biết Nhân tộc đương thời rất tham lam, không ngờ là tham tới mức đó, người nào không biết còn cho rằng năm tộc Thượng cổ chúng ra e sợ các ngươi đó.”

Năm tộc Thượng cổ lập tức bùng nổ, ngươi một câu ta một câu, đều đang chê trách Nhân tộc đương thời quá tham lam.

Bọn họ cũng đoán được Nhân tộc sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, thật không ngờ miệng dám mở to như vậy, ngoạm miếng lớn như vậy.

Thật sự là tham quá mức tưởng tượng mà.

Cũng thật sự rất buồn cười.

Bọn họ chỉ có một suy nghĩ, Nhân tộc đương thời xứng sao?

Một số giọng nói tranh cãi hỗn loạn vang lên, năm tộc Thượng cổ đều không chấp nhận cách phân chia này, Bắc Hải Long Vương đã la ầm lên rồi, một vị Yêu Thần cảu yêu tộc cũng đang biểu đạt bất mãn của mình.

Ma tộc lại rất thẳng thắn, nhanh chóng đứng dậy, giống như sắp bỏ đi tới nơi rồi.

Chỉ có Thượng Cổ Nhân tộc và Thần tộc vẫn giữ nguyên thái độ bình tĩnh.

Hai tộc đó không phải là không tức giận, chỉ là bọn họ đang đóng cho tròn vai “nhân vật hòa giải”, đợi cho các bên tranh cãi gây gổ đánh nhau túi bụi, bọn họ sẽ ra mặt nói tốt mấy câu, ổn định cục diện.

Nếu không, với tính cách của bọn họ, e rằng cũng đập bàn đứng dậy chửi rủa rồi.

Đối mặt với thái độ gay gắt của các Cổ tộc, Tô Văn Cảnh lại rất bình tĩnh, giống như đã đoán trước vậy, nên cũng không thèm để ý.

"Chư vị, an tâm, chớ vội.”

"Nếu như cảm thấy không ổn, có thể đưa ra ý kiến, bản chất của đại hội vạn tộc là thương nghị hòa bình chứ không phải nói ra suy nghĩ của bản thân.”

Tô Văn Cảnh lên tiếng, ông ấy nói để các tộc trấn an lại.

"Nếu Nhân tộc đương thời các ngươi đã nói thế, vậy bọn ta cũng không khách khí nữa.”

"Bắc Xuyên sẽ để lại cho Nhân tộc đương thời, Hải tộc ta đã cân nhắc rất kỹ càng về vùng Bắc Xuyên, nơi đó đủ rộng để toàn bộ Nhân tộc đương thời sinh sống. Đông Hoang, Nam Man, Tây Mạc, Trung châu sẽ được thiết lập để trở thành cấm khu, không phải chuyện quan trọng thì không được tiến vào đó.”

"Đông Hoang do Thượng Cổ Nhân tộc tiếp quản, Trung châu do Thần tộc tiếp quản, Nam Man do Yêu tộc tiếp quản, Tây Mạc do Ma tộc tiếp quản, còn Hải tộc ta sẽ tiếp quản toàn bộ các hải vực trong thiên hạ.”

"Nếu như đồng ý, từ nay về sau ta không phạm người, người không phạm ta, chúng ta sẽ cho các ngươi thời gian để di chuyển, tránh để các ngươi nói chúng ta chèn ép.”

Bắc Hải Long Vương lên tiếng, ông ta vừa lên tiếng, thủ đoạn cũng chẳng thua kém ai, há mồm nuốt một miếng lớn.

Đông Hoang, Nam Man, Tây Mạc, Trung châu, bốn nơi trọng yếu nhất, lại bị đám Cổ tộc lấy hết, số lượng Nhân tộc đương thời đông gấp mấy trăm vạn lần năm tộc Thượng cổ. Nhưng địa bàn lại chỉ được phân cho một tí tẹo không bằng một phần mười các Cổ tộc.

Đất ít thì cũng thôi đi, đằng này Bắc Xuyên còn là vùng đất nghèo nàn, cho dù đại thế giáng lâm, người người đều là võ giả, nhưng Bắc Xuyên cũng thay đổi rất nhiều.

Nếu thật sự định cư ở đó, không biết bao nhiêu bách tính bình thường sẽ chết cóng ở đó.

Bắc Hải Long Vương thật đúng là quá đáng mà.

Ông ta cơ bản là xem thường Nhân tộc đương thời, muốn dồn bọn họ vào chỗ chết.

"Điều này là không thể.”

Giọng nói phản bác của Tô Văn Cảnh vang lên gần như ngay lập tức khi nghe Bắc Hải Long Vương nói xong.

Ông ấy nhìn Bắc Hải Long Vương, chậm rãi lên tiếng.

"Số lượng Nhân tộc đương thời rất nhiều, sao có thể ở Bắc Xuyên được? Chỉ riêng việc di cư thôi cũng đã chết không biết bao nhiêu người, hơn nữa, nếu như ngươi nói thì đó không phải là bàn bạc nữa mà là ép buộc Nhân tộc ta.”

Tô Văn Cảnh lên tiếng, không chút nhượng bộ.

"Đó là việc của các ngươi.”

"Mạnh được yếu thua vốn là đạo lý từ xưa tới nay.”

"Còn nữa, mảnh đất này vốn dĩ là địa bàn của các đại tộc thời Thượng Cổ, các ngươi cũng chỉ là tu hú chiếm tổ mà thôi.”

Bắc Hải Long Vương cũng không nể mặt gì, nói ra suy nghĩ của mình, ông ta không thèm quan tâm tới sống chết của Nhân tộc đương thời.

Lời này có chút quá đáng, gần như chuẩn bị xé rách mặt với nhau và nói ra câu “Nhân tộc các ngươi có chết hay không thì liên quan quái gì tới ta.”

"Cái gì mà đạo lý từ xưa tới nay chứ?”

"Nếu theo lời ngươi nói, mạnh được yếu thua, vậy tổ chức đại hội vạn tộc để làm gì? Trong năm tộc ai là kẻ mạnh nhất thì kẻ đó thống trị thiên hạ này, những kẻ khác thua hắn phải cúi đầu xưng thần, vậy chẳng phải tốt đẹp rồi sao? Cho dù Nhân tộc đương thời cam chịu cúi đầu khuất phục thì sao, các ngươi có chịu không?”

Giọng nói vang lên, thân là đế vương, ông ta hiểu rất rõ “mạnh được yếu thua” là gì.

 

Chương trước
Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)  
Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)   Chương 1863 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(3)   Chương 1864 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(4)   Chương 1865 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!   Chương 1866 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(2)   Chương 1867 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(3)   Chương 1868 : Một trận chiến bình vạn tộc! Mở ra huy hoàng cuối cùng! Áp bách xưa nay chưa từng có!(4)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.11938 sec| 2426.555 kb