Chương trước
Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!  
Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)   Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)  
setting
Chương sau

 

Rầm rầm rầm!

Âm thanh khủng bố ầm ầm trên biển, bốn đầu Chân Long từ dưới biển bay lên, lơ lửng trên bầu trời.

Bốn đầu Chân Long này đều có thân hình vạn trượng.

Khí tức của họ mạnh mẽ vô cùng, phủ khắp Đại thế, tiếng long ngâm chấn động thiên địa.

Thân ảnh của bọn họ, sáng rọi trong mắt thế nhân.

Tứ đại Long Vương của Hải tộc cùng lúc xuất hiện, dẫn tới thiên địa rung động, này thật là kinh người.

Bầu trời như bị xé toạc, bốn vùng biển cuộn sóng lớn ầm ầm. Sau lưng Tứ hải Long Vương xuất hiện các thân ảnh, đó là Tứ hải Thái tử, còn có cả cường giả Long Hoàng cũng lần lượt xuất.

Hải tộc gần như dốc hết toàn bộ lực lượng cho đại hội lần này.

Tình hình này xem ra là muốn áp đảo về thực lực, nhất định phải có được thứ tốt nhất rồi.

Trên bầu trời kinh đô Đại Hạ.

Từng thân ảnh dần dần xuất hiện, tứ hải Long Vương dẫn đầu, xung quanh lôi vân tràn ngập, trông cực kỳ kinh người.

Rầm rầm rầm.

Rầm rầm rầm.

Lôi đình tràn ngập toàn bộ vương triều Đại Hạ, kinh khủng nhất là ở bầu trời kinh đô.

"Đông Hải Long Vương, Nam Hải Long Vương, Tây Hải Long Vương, Bắc Hải Long Vương, giá lâm.”

Giọng nói vang dội vang lên, truyền khắp toàn bộ đại lục Thần Châu.

Thế nhân sợ kinh, gần như hoàn toàn trầm mặc, bọn họ chỉ có thể lẳng lặng nhìn theo những bóng dáng đó, cảm nhận được áp lực đến ngạt thở.

Trong chốc lát.

Bên trong cung Vĩnh Dạ.

Mấy thân ảnh tiến vào trong đại điện, là Vĩnh Thịnh Đại Đế và mọi người, còn Tứ Hải Long Vương thì đằng vân giá vũ, thể hiện ra khí tức siêu việt, khiến binh lính cảm thấy áp lực vô cùng, mấy trăm thân ảnh xuất hiện, tất cả tướng sĩ đều có ảo giác như hít thở không thông.

Bọn họ nhịn không được quỳ trên mặt đất, ngay cả thở dốc cũng cảm thấy khó khăn, thật sự rất kinh khủng.

Nhưng loại hành vi này có chút bá đạo, dùng sức mạnh vượt trội về cấp bậc để ép tướng sĩ Đại hạ quỳ trên mặt đất, đã nói là tới tham gia đại hội vạn tộc, hô hào muốn hợp tác hòa bình, thế mà lại làm như vậy, thật khiến cho người ta cảm thấy không thể vui nổi.

Vĩnh Thịnh Đại Đế, Trung Châu Đại Đế, còn có cả Tô Văn Cảnh và Thánh Nhân Trung Châu cũng không khỏi nhíu mày.

Cố lão gia tử càng khó chịu hơn, ông ấy muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại quyết định giữ im lặng.

"Tứ Hải Long Vương, vinh hạnh.”

"Đa tạ các vị đã tới đây tham gia đại hội của vạn tộc, cùng nhau góp sức vì vạn thế thái bình.”

Mặc kệ thái độ của đối phương như thế nào, nhưng nơi này là Đại Hạ, đối phương là Thượng Cổ Hải tộc, Vĩnh Thịnh Đại Đế biết sức mạnh của hai bên chênh lệch, vì thế ông ấy cũng không hề tức giận, mà tự mình đi lên nghênh đón Tứ Hải Long Vương.

Đi tới trước mặt Tứ Hải Long Vương, Vĩnh Thịnh Đại Đế cũng rất khách khí chào mừng, nhưng không hề mất đi khí phách của bậc đế vương, chỉ đơn giản là tâm thế của chủ nhà ra đón khách mà thôi.

Nhưng Bắc Hải Long Vương lại lạnh lùng nhìn Vĩnh Thịnh Đại Đế, cả hai bên đều im lặng, khiến cho đại điện rơi vào tình huống vô cùng xấu hổ.

"Nếu như không phải Cố Cẩm Niên.”

"Các ngươi tuyệt đối không có tư cách đứng ở đây bàn chuyện thương nghị hòa bình với bọn ta.”

"Đế vương của Nhân tộc đương thời? Thật nực cười, nói cho cùng cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, lại còn dám xưng “Đế”? Ngay cả chúng ta cũng chỉ dám xưng vương mà thôi”

Giọng nói của Bắc Hải Long Vương vang lên, không hề che giấu khinh thường và miệt thị.

Đối với những tộc đàn, nhất là những tộc đàn thời Thượng Cổ, mỗi một văn tự đều đại biểu cho một loại ẩn ý, những danh xưng cao quý như đế, hoàng, vương v..v… thế này đều đại biểu cho chí tôn vô địch, cao cao tại thượng.

Vương giả, nghĩa là thiên kiêu trong thiên kiêu, có thể trở thành thủ lĩnh của cả một tộc.

Hoàng giả, tức là quý tộc, thân phận siêu việt, có được địa vị cực cao.

Về phần Đế giả, nghĩa là người đó phải có được thành tựu mà trước giờ chưa ai đạt được, ngươi đời sau cũng không thể đuổi theo được, chỉ riêng tiền đề là “đạt được thành tựu chưa ai đạt được” cũng chưa ai vượt qua được.

Không phải ai cũng được gọi là Đế.

Tứ Hải Long Vương, cũng không dám xưng Long Đế, vậy mà đám kiến hôi nhỏ bé như Nhân tộc đương thời, khi xây dựng vương triều lại dám tự xưng là Hoàng Đế, điều này khiến cho bọn họ sao mà chấp nhận được?

"Danh xưng “Đế Vương”, cũng chỉ đơn giản là một cái danh hào mà thôi, bởi vì khác biệt thời đại, khác biệt tộc đàn nên dẫn tới tư tưởng và cách nhìn nhận vấn đề khác nhau, Thánh Nhân đã từng nói, người không phân biệt giàu nghèo, huống hồ chi là văn tự cái chữ đâu?”

Thánh Nhân Trung Châu mở miệng, nhìn về phía Bắc Hải Long Vương, dùng lời của Thánh Nhân để đáp trả đối phương.

Nghe vậy, Bắc Hải Long Vương chỉ hừ lạnh một tiếng, nếu không phải thế cục hiện tại đã khác, hôm nay cũng là một ngày trọng đại, cộng thêm sự tồn tại của Cố Cẩm Niên, nên ông ta nhịn, chứ nếu dựa vào tính tình của ông ta, chắc chắn sẽ trả lời lại một câu “Lời của Thánh Nhân thì có là thá gì”?

Những lời gì gì đó của Thánh Nhân, ông ta không quan tâm, người khác có thể coi trọng Thánh Nhân, nhưng bọn họ thì không cần.

Bởi vì bọn họ chỉ cách Thánh Nhân Thiên Mệnh một bước nữa mà thôi.

"Đó là việc của Nhân tộc các ngươi, từ nay về sau, sửa đổi xưng hô đi, nghe vậy thật là xấu hổ mất mặt.”

Giọng nói của Nam Hải Long Vương vang lên, ông ta cũng thể hiện tư thái cao cao tại thượng, hoàn toàn không cho Thánh Nhân Trung Châu một chút mặt mũi nào.

Nghe vậy, sắc mặt của Vĩnh Thịnh Đại Đế, Trung Châu Đại Đế, và cả hai vị Thánh Nhân không khỏi thay đổi.

Thật sự không nghĩ tới, Hải tộc lại kiêu ngạo ngang ngược như vậy.

Mặc dù đã đoán trước được lần này bọn họ tới, chắc chắn sẽ dùng thái độ cao cao tại thượng để đánh giá soi xét Nhân tộc đương thời, nhưng không ngờ tới lại ngạo mạn khinh người đến mức đó.

Vốn cho rằng có Cố Cẩm Niên ở đây, năm tộc Thượng cổ sẽ thu liễm thái độ một chút, bây giờ xem ra, bọn họ chẳng thèm quan tâm tí nào.

"Xem ra năm tộc Thượng cổ đã chuẩn bị kỹ càng, nếu không sẽ không tỏ thái độ đó.”

Thánh Nhân Trung Châu truyền âm cho mọi người, Vĩnh Thịnh Đại Đế và mọi người cũng hơi trầm mặc, không biết tiếp theo sẽ phải xử lý như thế nào.

"Hôm nay là đại hội của vạn tộc, lấy hòa bình làm chính, có một số việc không nên quá gay gắt, thương sinh đại thế đều đang nhìn chúng ta, chư vị mời.”

Cuối cùng, Tô Văn Cảnh đứng ra giải vây, khuôn mặt cười cười nhìn về phía bốn vị Long Vương.

Đây là dùng thái độ ôn hòa để giảm bớt sự căng thẳng giữa hai bên.

Nhưng nghe Tô Văn Cảnh nói vậy, Tứ Hải Long Vương vẫn không chịu nhượng bộ, vẫn đứng yên tại chỗ, Long Hoàng và bốn vị Thái tử đứng phía sau, dùng ánh mắt ngạo mạn như nhìn mấy tên hề để nhìn mọi người.

Rất rõ ràng, bọn họ xem thường những người ở đây.

Cảm nhận được thái độ như vậy, giọng nói của Trung Châu Đại Đế không khỏi vang lên.

 

Chương trước
Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!  
Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)   Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc   Chương 1862 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc(2)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.10238 sec| 2427 kb