Chương trước
Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)  
Chương 1842 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(3)   Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)   Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc  
setting
Chương sau

 

Nghĩ vậy, hắn vung tay lên, chỉ trong chốc lát, một ao nhỏ màu hoàng kim lấp lánh xuất hiện.

Đây là một phần nhỏ của dòng sông thời gian, nhưng chỉ một ao nước nhỏ như vậy thôi, cũng đại biểu cho mấy chục vạn năm, ở đó có vô số bóng người.

Cố Cẩm Niên không định lấy thân thử hiểm, hắn ngưng tụ một đạo nguyên thần, tiến vào bên trong ao nhỏ.

Chỉ trong chốc lát, nguyên thần chui vào, gần như đoạn tuyệt toàn bộ liên hệ với hắn.

Rất khủng bố.

Lập tức Hóa Đạo.

Đạo nguyên thần này không có sức mạnh như bản thể, nhưng ít nhất thì giống hắn y xì đúc, vậy mà kết quả trực là nguyên thần lập tức Hóa Đạo, đó là điều mà Cố Cẩm Niên không hề nghĩ tới.

"Dòng sông thời gian, thật quá kinh khủng.”

Thở dài một hơi, nhưng Cố Cẩm Niên cũng không e ngại chút nào, bởi vì đây chỉ là một đạo nguyên thần của hắn, thiếu đi tâm cảnh và sức mạnh, quan trọng hơn cả là thiếu đi tư tưởng của hắn.

Lập tức Hóa đạo cũng là chuyện bình thường, nếu như hắn bước chân vào dòng sông thời gian, đương nhiên sẽ không có chuyện như vậy xảy ra.

Ít nhất thì không Hóa Đạo nhanh như vậy đi.

Chỉ là việc tiến vào dòng sông thời gian đúng là đáng sợ hơn suy đoán của mình rất nhiều. Văn Cảnh tiên sinh nói không sai, tình huống bây giờ nếu mình tiến vào dòng sông thời gian thì đúng là một việc vô cùng mạo hiểm.

"Ài.”

"Nhưng nếu thật sự không còn cách nào khác, cũng chỉ đành tự mình mạo hiểm thôi chứ sao.”

Đến cuối cùng, Cố Cẩm Niên cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt hết, chỉ có thể chờ đợi tình hình, tới đâu hay tới đó mà thôi.

Nhưng, Cố Cẩm Niên không dừng lại ở đó mà tiếp tục ngộ đạo.

Minh ngộ con đường của Thánh Nhân - Nho đạo.

Hôm nay là đại hội của vạn tộc, nó được định sẵn là một trận tranh đấu, con át chủ bài cuối cùng của hắn chính là triệu hoán bốn vị Thánh Nhân Thiên Mệnh, cho nên Cố Cẩm Niên hy vọng trước khi triệu hoán họ, chính hắn cũng minh ngộ thêm đạo lý của Nho đạo, đạo lý của Thánh Nhân.

Hắn ổn định lại tinh thần, chăm chú suy tư.

Ý nghĩa cơ bản của Nho đạo, có một loại gọi là thiên nhân hợp nhất, đạo của tự nhiên, để con người tự suy tư chiêm nghiệm, tìm ra chân lý của thiên địa, sau này bởi vì sự phát triển của các tộc đàn và vương triều, Nho đạo bị hạn chế trong khuôn khổ, từ đó trở thành công cụ của vương triều để quản thúc dân chúng.

Trục xuất Bách gia, Nho gia độc tôn, câu này cũng đúng trong Thời đại này.

Nhưng bởi vì Nho đạo là một hệ thống tư tưởng và suy nghĩ của mỗi người, mỗi thế hệ, được thiên địa tán thành, cho nên mới không phô trương năng lực của chính nó, nếu không, tác dụng của Nho đạo chính là để củng cố “trung ương tập quyền (quyền lực quy về một mối)”.

Cố Cẩm Niên hướng tới chính là con đường thiên nhân hợp nhất, ý nghĩa của Nho đạo, chân lý của Nho đạo, đây mới là hạch tâm.

Cố Cẩm Niên miệt mài suy tư về vấn đề này.

Mà lúc này, toàn bộ vương triều Đại Hạ trở nên vô cùng sáng chói, thánh khiết quang huy bao phủ toàn bộ vương triều.

Tất cả mọi thứ đều như được phủ lên một tầng hoàng kim, cực kỳ hào nhoáng diễm lệ.

"Cố Thánh sắp đột phá sao?”

"Đây có phải là ngộ đạo thành công hay không?”

Rất nhiều giọng nói vang lên, tất cả ánh mắt của cường giả Đại thế đều hướng về vương triều Đại Hạ, bọn họ cũng muốn biết là đang có chuyện gì xảy ra.

Bọn họ cực kỳ hy vọng Cố Cẩm Niên có thể thành Thánh.

Nếu trở thành Thánh Nhân Thiên Mệnh, vậy thì những khó khăn sẽ giảm bớt phần nào, nhân tộc đương thời cũng không cần phải sợ năm tộc Thượng cổ nữa.

Giờ khắc này, ngay cả năm tộc Thượng cổ cũng không biết có chuyện gì xảy ra, đồng loạt nhìn về phía Văn cung của Đại Hạ đang có từng tầng thánh quang vờn quanh, nhìn tình huống này, trong lòng họ lại xuất hiện cảm giác khó nói thành lời.

Nói không chừng Cố Cẩm Niên thật sự sẽ thành Thánh.

Chỉ là, đến cuối cùng, giọng nói của Thượng Cư Thánh Nhân vang lên, khiến cho bọn họ an tâm lại.

"Hắn không thành Thánh.”

"Chỉ là đang minh ngộ con đường Thánh Nhân mà thôi, muốn trở thành Thánh Nhân Thiên Mệnh, nhất định phải trải qua dòng sông thời gian.”

"Nếu không, mặc kệ hắn làm như thế nào đi chăng nữa cũng không thể trở thành Thánh Nhân Thiên Mệnh, trừ phi hắn có thêm thời gian năm trăm năm nữa để tu luyện.”

Thượng Cư Thánh Nhân lên tiếng, ông ta cũng là Thánh Nhân Nho đạo, đương nhiên biết Cố Cẩm Niên có thành công đột phá thành Thánh hay không.

Nghe ông ta nói như thế, năm tộc Thượng cổ bình tĩnh lại, trái tim vốn đang thấp thỏm cũng nhẹ nhõm không ít.

Thượng Cư Thánh Nhân nói đúng.

Những ánh sáng kỳ diệu đó chỉ kéo dài áng chừng nửa canh giờ, sau đó chậm rãi biến mất, Văn cung của Đại Hạ cũng trở lại như bình thường.

Chớp mắt đã tới giờ Dần.

Mặt trời từ từ ló dạng, từng tia sáng như xé rách màn đêm tăm tối, chiếu sáng khắp vương triều Đại Hạ.

Toàn bộ kinh đô Đại Hạ lộ ra vẻ yên tĩnh dị thường.

Toàn bộ dân chúng đều ở nhà, triều định hạ lệnh cấm túc, không cho phép bọn họ ra ngoài.

Bên trong kinh thành, khắp nơi đều là tướng sĩ mặc kim giáp, đường lớn ngõ nhỏ đều bị phong tỏa hết.

Mà bên trong cung Vĩnh Dạ vang lên từng hồi chuông.

Theo tiếng chuông vang lên, từng thân ảnh xuất hiện, có cường giả của các vương triều, cũng có quan lại quyền quý, dần dần tu tập lại ở bên ngoài đại điện.

Vĩnh Thịnh Đại Đế, Trung Châu Đại Đế, Tô Văn Cảnh, Thánh Nhân Trung Châu, Phật tử và tăng nhân Tây Mạc, cường giả Nam Man v…v… từng người từng người đi vào đại điện cung Vĩnh Dạ.

Thân phận và địa vị của bọn họ rất cao, ngoại trừ năm tộc Thượng cổ, bọn họ chính là những người đứng đầu của thế giới này.

Đại hội của vạn tộc sẽ chính thức bắt đầu vào giờ Mão.

Làm chủ nhà nên bọn họ tới sớm một chút sẽ tốt hơn.

Chỉ là có một số Cổ tộc cũng tới sớm không kém, ví dụ như Lôi tộc, quan hệ của họ với Cố Cẩm Niên khá tốt, ngày hôm qua đã tới kinh đô Đại Hạ, đây cũng coi như là nể tình.

Một số Cổ tộc nhỏ và vừa khác có giao hảo với Cố Cẩm Niên còn chuẩn bị cả lễ vật khi tới.

Chỉ là, tất cả mọi người đang chờ đợi…

Chờ năm tộc Thượng cổ đến.

Thế nhân đều biết, bọn họ mới là nhân vật chính ngày hôm nay.

Còn có cả Cố Cẩm Niên.

Tiếng chuông đều đều vang lên.

Đại điện an bình.

Hơn mười người lẳng lặng chờ đợi, mà bên trong đại điện đang trưng bày sa bàn địa đồ của Thần Châu đại lục, mục đích chính là để chuẩn bị cho việc phân chia quyền quản lý, nói cách khác, chính là phân chia địa bàn.

Chẳng mấy chốc, giờ Mão đã tới.

Bên trong Đông Hải.

Một tiếng long ngâm kinh khủng vang lên.

Rung động Đại thế.

Bốn đầu Chân Long dài vạn trượng, từ trong Đông hải lao thẳng lên trời.

 

Chương trước
Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)  
Chương 1842 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(3)   Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)   Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)   Chương 1853 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!   Chương 1854 : Hải tộc bá khí, một bước không nhường, đối chọi gay gắt!(2)   Chương 1855 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!   Chương 1856 : Để Cố Cẩm Niên ra mặt! Các ngươi không có tư cách chủ trì!(2)   Chương 1857 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.   Chương 1858 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(2)   Chương 1859 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(3)   Chương 1860 : Phân chia địa bàn, Cố Thánh tham dự, bộc phát đại chiến.(4)   Chương 1861 : Không thể điều tiết, gọi bốn thánh, lâm thiên địa, tru vạn tộc  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.11407 sec| 2429.664 kb