Bây giờ, tôi đã hiểu rõ hơn phân nửa chuyện này rồi, dạ ma đối với tôi, đương nhiên là hận thấu xương, hàm răng của con dạ ma con bây giờ còn đang ở trên người của tôi, nó chắc chắn có thể cảm nhận ra được. Mà Miêu Nô, vốn dĩ chính là do rất nhiều linh hồn mèo chết thảm tụ tập lại ở bên trong, mạnh mẽ luyện nhập vào bên trong cơ thể của Khả Khả, mới chế thành Miêu Nô.

Như vậy vấn đề là, những con mèo kia, vì sao mà chết?

Tôi nhớ rất rõ, là con của dạ ma giết chết chúng nó, móc sạch nội tạng, chết thê thảm vô cùng, sau đó cái tên tên phù chú sư kia phân công với nó, con của dạ ma giết mèo, ăn nội tạng, phù chú sư thu hồn phách, thậm chí bây giờ tôi còn nghi ngờ, con của dạ ma có thể là bị phù chú sư kia bắt cóc, mục đích chính là vì hồn phách của mấy con mèo này.

Cho nên, những linh hồn mèo đó chắc hẳn là vẫn còn nhớ rất rõ, giết chết chúng nó, chính là đứa con của dạ ma, bây giờ nhìn thấy dạ ma, đương nhiên là vô cùng tức giận, cho rằng là dạ ma con lúc trước lớn lên, hoặc là, lại là cha, hoặc là mẹ của con dạ ma kia?

Đương nhiên, mặc kệ là cha của nó hay mẹ của nó cũng không quan trọng, Miêu Nô Khả Khả lúc này, đã nhận định, cái con dạ ma này, chính là tử thù của cô ta.

Tôi cũng không rảnh suy nghĩ quá nhiều, bấm quyết chữ Phá, hét lớn một tiếng, giơ tay đánh ra.

Một tờ quyết chữ Phá này, chỉ là thử, quả nhiên, dạ ma thấy một đạo hồng quang đánh úp lại, cũng không thèm né tránh, cười một tiếng quái dị, hai cánh thu lại, lại bảo vệ trước ngực lần nữa.

Không ngờ nó lại muốn đỡ đòn, tôi không khỏi âm thầm khẩn trương lên, không lẽ cái tên này có được thực lực như vậy sao?

Quyết chữ Phá khó khăn lắm mới đánh đến, một đoàn hồng quang bao phủ dạ ma vào bên trong, dạ ma cũng không thèm tránh né, quyết chữ Phá đánh trúng lồng ngực của dạ ma, trong lúc hồng quang bùng nổ, dạ ma rống giận liên tục, chân bịch bịch bịch lui về sau vài bước, không ngờ không thể cản được hoàn toàn quyết chữ Phá.

Nhưng mà ngay sau đó, nó lại tức giận gầm lên một tiếng, hai cánh đột nhiên giương ra, hồng quang kia ầm ầm mà tan mất, tôi nhìn cẩn thẩn, uy lực của quyết chữ Phá đã hoàn toàn tan mất, vô số hồng quang hóa thành sợi mỏng, thật giống như tro tàn bị thiêu đốt trong đêm đen, chậm rãi biến mất.

Mà dạ ma, chỉ lui lại vài mét mà thôi.

Tên này quả nhiên là rất mạnh, trong số tất cả kẻ địch mà tôi từng gặp, đây chính là người đầu tiên sau khi đón đỡ quyết chữ Phá rồi mà vẫn có thể đứng yên tại chỗ, à không đúng, là ma quái.

Dạ ma cười khặc khặc quái dị, đột nhiên mở hai cánh ra, thân hình chớp động, vậy mà lại nhào về phía tôi, tôi vội vàng quăng ra một quyết chữ Phá nữa, đồng thời dùng huyết chú, quyết chữ Trấn lập tức xuất hiện, tốc độ của tên này quá nhanh, nếu quyết chữ Phá không thể phá được trong vòng một chiêu, vậy trước tiên trấn áp nó lại đã.

Không ngờ lần này nó lại không thèm đón đỡ quyết chữ Phá, chỉ kêu lên quái dị, thân hình dán sát mặt đất lướt đi, vậy mà lại hóa thành một cơn gió mạnh, né tránh quyết chữ Phá, trong chớp nhoáng đã đến một bên khác cạnh tôi, móng vuốt cường tráng dò ra từ dưới cánh, chụp thẳng về phía ngực tôi.

Tôi không dự đoán được tốc độ thật sự của tên này, còn muốn nhanh hơn lúc đại chiến với Miêu Nô nữa, huyết chú của tôi chỉ mới viết được một nữa, còn chưa kịp phát ra, móng vuốt to lớn của nó cũng đã chụp đến trước ngực.

Mẹ bà nó, tôi chửi nhỏ một tiếng, mặc kệ huyết chú chưa viết xong, nắm chặt tay phải lại, gai nhọn trên nhẫn huyết ngọc dò ra, đập mạnh một quyền ra, đón đầu ma trảo của dạ ma.

Dưới tình huống cấp bách, chỉ đành cứng chọi cứng!

Không hề có chút trì trệ nào, không hề có chút chần chờ gì, một quyền này của tôi, chân chân thật thật đụng vào móng vuốt của dạ ma.

Sau đó, hai tiếng kêu thảm xuất hiện, tôi và dạ ma đều cùng lúc ôm cánh tay lui về phía sau. Cảm giác bây giờ của nó như thế nào thì tôi không biết, nhưng mà tôi lại có cảm giác một quyền này giống như là đập mạnh vào một cục đá vậy, tay vô cùng đau nhức, xương giống như cũng gãy rồi, nhịn không được chửi thầm một câu, cái thằng mất dạy này, móng vuốt đúng là cứng quá mà.

Lại nhìn dạ ma, cũng ôm tay lui liên tục vài bước, một chút ánh sáng đỏ mỏng manh đã xuyên thấu qua gai nhọn của nhẫn huyết ngọc, đâm vào lòng bàn tay của nó, hơn nữa hình như còn đang không ngừng lan rộng ra, trong miệng dạ ma phát ra tiếng kêu to, hung quang trong mắt hiện lên, dữ tợn nhìn chằm chằm vào tôi, cả người hình như còn đang run rẩy, nhưng mà, ngay lúc tôi đang tập trung tinh thần đề phòng, nó đột nhiên điên cuồng hét to lên một tiếng, không thèm đếm xỉa đến vết thương cánh tay, không ngờ lại nhào đến lần nữa.

Mẹ nó, đây là lần đầu tiên tôi gặp phải một thằng hung hăng như thế này, chỉ thấy con dạ ma này không thèm để ý đến sống chết mà giơ móng vuốt lên, chộp vào ngực của tôi, tôi vội vàng lui về phía sau mấy bước, trong lòng vừa động, nó không muốn sống như vậy, không lẽ là vì muốn cướp lại hàm răng của con dạ ma sao?

Lúc này tốc độ của dạ ma cũng đã giảm xuống, giống như nó cũng không dám ép sát tôi quá nhiều, tôi nhân cơ hội này, vội vàng viết một huyết chú chữ Trấn, lạnh lùng nói:

- Mày vốn dĩ không thuộc về nhân gian, bây giờ, để tao đưa mày trở về địa ngục đi.

Ông già nhặt hồn đứng ở bên cạnh ngắt lời tôi:

- Cái này, nó cũng không phải đến từ địa ngục, nó là vật được sinh ra từ oán khí và vật dơ bẩn trên nhân gian, cậu nhiều lắm cũng chỉ có thể đánh tan nó, còn chuyện tiêu diệt nó, có hơi khó đó...

Tôi cạn lời nói:

- Ông à, không chơi cướp lời thoại như vậy nha, sao con biết nó đến từ đâu được chứ, con chỉ là...

Lời còn chưa dứt, dạ ma lại hú lên tiếng kêu kì quái, hai cánh đột nhiên quạt ra một cơn lốc cực mạnh, toàn bộ thân hình đều bay lên trên không trung, đột nhiên trào ra vô số sương mù âm, cuốn theo từng trận từng trận âm hồn kêu thảm thiết, từ trên cao lao thẳng xuống phía dưới.

Một thế lôi đình vạn quân này, trong lòng của tôi hơi hoảng, vội vàng đánh ra huyết chú chữ Trấn, đón đỡ dạ ma, nhưng mà dưới sự tấn công lúc tức giận của dạ ma, ánh sáng của huyết chú chữ Trấn tuy rằng vẫn chói mắt như cũ, nhưng lại không thể ngăn cản được đòn tấn công còn dạ ma, giống như một trận sóng nước, bị một cục đá lớn đột nhiên rơi xuống, đánh tan trong nháy mắt, trong lòng tôi hoảng sợ, liền thấy dạ ma không hề bị cản trở vọt xuống.

Từ trước đến giờ tôi đúng là chưa từng gặp phải tên nào hung hăng như vậy, lại định dùng nhẫn huyết ngọc để nghênh địch, lại cảm thấy có chút không đúng, bởi vì lực đánh vào của nó quá mạnh, tôi sợ đến lúc đó cho dù nhẫn huyết ngọc có đánh trúng dạ ma, chính tôi chắc là cũng sẽ bị đập thành thịt nát.

Nhưng mà trong phạm vi mười mấy mét này, gần như đều đã bị uy lực của nó bao phủ, muốn trốn cũng trốn không được, Miêu Nô Khả Khả ở cách đó không xa đang lung lay đứng dậy, chạy vội về phía bên này, nhưng mà chắc chắn là không còn kịp nữa rồi, ông già nhặt hồn đứng ở một bên khác thì vẫn còn đang khoanh tay đứng nhìn, xem ra cũng không nhờ vả được gì rồi.

Bất đắc dĩ, tôi chỉ đành cắn răng, tụ tập toàn bộ sức mạnh, ngón tay lay động liên tục, vội vàng chuẩn bị bốn tầng huyết chú chồng lên nhau trước khi dạ ma lao xuống, một tầng quyết chữ Trấn, hai tầng quyết chữ Phá, tầng cuối cùng là một quyết chứ Cấm, trước sau ra tay, nghênh đón nó.

Nhưng mà, lần này cũng không phải là hoàn thành trong cùng một lúc, bởi vì tốc độ đánh đến của dạ ma quá nhanh, tôi chỉ có thể đánh ra từng đạo từng đạo một, nhưng mà cái này chắc là cũng có tên riêng, mũi tên liên hoàn!

Nếu như thời gian cho phép, tôi có lẽ còn có thể thử đánh ra năm tầng thậm chí sáu tầng chồng lên nhau, nhưng mà thật sự đã không còn kịp nữa rồi, trong lúc vẫy tay, đạo đầu tiên quyết chứ Trấn đã đánh ra, trên mặt đất xuất hiện một đoàn hồng quang phóng lên cao, dạ ma cũng gào thét đến, hai cái đụng ầm vào nhau!

Bên tai nghe thấy tiếng nổ vang liên tiếp từ không trung truyền đến, dạ ma mang theo sương âm dày đặc, giống như một quả bom cực lớn, đùng một cái xuyên thủng tầng thứ nhất quyết chữ Trấn, tốc độ cũng không hề chậm lại chút nào, tiếp tục đâm về phía tầng thứ hai quyết chữ Phá do tôi đánh ra.

Lần này, tiếng nổ mạnh càng thêm dữ dội, uy lực của quyết chữ Phá rốt cuộc cũng không phải thứ tầm thường, một mảng lớn hồng quang tản rộng ra đầu trời, dạ ma ở trong hồng quang này hơi bị cản trở lại một chút, nhưng nó gào lên một tiếng, đột ngột gia tốc, lại vẫn có thể phá tan phong tỏa của quyết chữ Phá.

Ngay sau đó, đạo quyết chữ Phá thứ ba cũng bay đến, trong mắt dạ ma lóe lên hồng quang làm cho người khác sợ hãi, giống như là một cự ma khủng bố đến từ thời viễn cổ, phát ra tiếng hét điên cuồng làm người sợ hãi, lại đánh lên lần nữa.

Đùng!

Lại là một tiếng nổ lớn, thân mình dạ ma lung lay liên tục, lại cứ không hề lùi lại, trong tay tôi đang chuẩn bị đạo huyết chú thứ tư, bên cạnh lại có tiếng meo meo, Miêu Nô Khả Khả không ngờ lại xông lên trên trời lần nữa, vừa vặn dừng lại ngay trên lưng của dạ ma, sau đó hé miệng, hung tợn cắn xuống vùng cổ của dạ ma.

Này quả thật chính là chiêu thức mèo vờn chuột, cắn cổ đó, dạ ma kêu thảm một tiếng, thân hình không ngừng rơi xuống rốt cuộc run lên, thế đánh không thể nào đón đỡ kia cuối cùng cũng chậm lại một chút, cánh đập liên tục, hai tay quơ quào, giống như muốn quẳng Miêu Nô ở trên lưng xuống, nhưng mà thân hình của Miêu Nô nhỏ nhắn, lại có dấu ở dưới xương cánh thịt của nó, trong lúc nhất thời, dạ ma không thể bắt được cô, cũng không quăng cô ta xuống được.

Hai người này lập tức giằng co cùng nhau, quay cuồng lên giữa không trung, dạ ma vô cùng hung ác điên cuồng kêu gào trên trời, đột nhiên mở ra cái miệng khổng lồ, đầu xoay tròn 180 độ, cắn một cái lên lưng Miêu Nô Khả Khả!

Khả Khả kêu lên thảm thiết, lại vẫn cắn chặt cổ của dạ ma không bỏ ra, tôi nhìn mà trong lòng hoảng sợ, rốt cuộc không để ý quá nhiều nữa, dứt khoát cắn răng, đổi đạo thứ tư quyết chữ Cấm thành quyết chữ Phá, lại bay ra khỏi tay lần nữa, bây giờ Khả Khả đang gặp nguy hiểm, tôi nhất định phải cứu cô ấy.

Hồng mang đầy trời đánh về phía dạ ma, lúc này lực chú ý của nó đã dồn hết lên người của Miêu Nô Khả Khả, một chiêu này chắc là sẽ có hiệu quả!

Nhưng mà tôi lại hoàn toàn không ngờ được là, đạo quyết chữ Phá khó khăn lắm mới đánh đến, đằng sau ót của dạ ma đột nhiên há ra một cái miệng tọ, đồng thời giang rộng hai tay, vậy mà lại ôm chặt lấy đạo quyết chữ Phá này, sau đó há cái miệng khổng lồ ra, cắn một cái lên hồng mang, giống như muốn cắn nuốt hết đạo quyết chữ Phá này vậy, cắn từng miếng từng miếng một!

Này, con mẹ nó cũng quá điên cuồng đi...

Xem ra lúc này, tôi chỉ có thể dùng quyết chữ Cấm để thử một lần, nhưng mà Khả Khả vẫn còn ở trên lưng của dạ ma, hai người vẫn luôn cắn chặt nhau, ai cũng không chịu buông tha ai.

Nếu như dùng quyết chữ Cấm có hiệu quả, giết chết dạ ma, vậy Khả Khả, cũng rất có khả năng sẽ bị giết cùng, bởi vì, chúng nó đều là cấm kị sư, đều là thứ không nên tồn tại trên thế gian.

Lòng tôi dần dần trầm xuống, đây đúng là một lựa chọn vô cùng khó khăn...

 

0.47879 sec| 2429.93 kb