Dưới bầu trời xám xịt, dòng sông màu bạc và hoa bỉ ngạn màu đỏ tương phản với nhau, tôi ngơ ngác đứng ở cạnh bờ sông, nhìn Tà Thuật Sư A Nam cùng Long bà bà đấu nhau, chung quanh một màn tĩnh mịch, trong tiếng gió, mơ hồ truyền tới tiếng hú hét của âm hồn, lại tựa như, đang có rất nhiều dã quỷ khóc thảm thiết cùng một lúc.

Sắc mặt A nam thay đổi liên tục, cố tỏ vẻ tươi cười nói:

- Long bà bà, bà hà tất phải như vậy, nếu như tôi thật sự đã làm phiền đến bà, tôi sẽ lập tức rời đi, chuyện này...

Long bà bà hừ lạnh một tiếng nói:

- Cậu sai rồi, điều này cũng không liên quan tới tôi, cậu tự tiện xâm nhiễu âm linh, lại đả thương âm soa, bây giờ âm linh tức giận, phải ra để báo thù, phải biết, bọn họ đều không có ý thức, đến tôi cũng không quản được…

- Đừng! Bà cũng đừng biến tôi thành trò đùa, bà cũng biết, người này không biết nặng nhẹ, vì muốn chạy thoát thân, vô tình bị thương ở nơi này, đến lúc đó tôi chẳng phải là có tội rồi sao, bà đây là ép tôi phạm sai lầm a...

Tôi nghe không nhịn được cười, tên A Nam này mặt đầy tà khí, ngạo mạn hò hét, gặp phải Long bà bà, lại hoàn toàn đổi sang bộ mặt khác, hắn suốt ngày lừa gạt, nay lại bị dọa hết hồn, nhìn dáng dấp, như đang chuẩn bị chạy trốn.

Long bà bà cũng không để ý hắn, quay đầu hỏi:

- Đứa bé A Cửu kia như thế nào rồi?

Nghiêm đại thúc ở bên cạnh nói:

- Không có chuyện gì, đại khái là đạo hạnh của cậu ta còn chưa đủ, cưỡng ép kêu gọi nhiều âm linh như vậy, một lúc không thể chịu nổi.

Long bà bà thở dài nói:

- Đứa trẻ đáng thương, không sao thì tốt, không có sao thì tốt, vậy cậu ở lại đây đi.

Bà ta vừa nói, trong mắt bỗng nhiên lóe sáng, tiếng khóc của âm linh xung quanh lập tức to hơn, a Nam bận bịu hét lớn:

- Từ từ đã, tôi đem thả những âm linh thu được...

A Nam cử động tay, nhất thời một đám khói đen tuôn ra, trong lúc mơ hồ bên trong có vô số âm linh gào thét chui ra, A Nam nhân cơ hội bay ngược lên, chiếc áo choàng màu đen vù vù ở giữa không trung, lập tức muốn chạy trốn.

Nhưng mà rất nhiều âm linh bay ra, tôi mới phát hiện, căn bản hắn vừa rồi không thu những con quỷ lớn, mà là những âm linh trần truồng kia, người này rõ ràng là nghĩ đến việc làm loạn, tới lừa bịp Long bà bà.

Tôi vội vàng kêu lên:

- Bà bà, ngàn vạn lần đừng để hắn đi!

Long bà bà hừ lạnh một tiếng, gõ cây trượng xuống đất một cái, quát lên:

- Hắn không chạy thoát đâu.

Một tiếng quát của Long bà bà khiến cho làn sương mù đột nhiên tụ lại, vô số âm linh trong nháy mắt bị làn sương mù bao phủ, sau đó liền biến mất. Nhưng A Nam thừa dịp lúc này, đã bay lên ngất trời, trốn thì nhanh chóng vô cùng.

Tôi nhìn giữa không trung thấy một luồng sáng, kêu lên:

- Bà bà, hắn ở đây...

Long bà bà lần nữa hừ lạnh một tiếng, làn sương mù kia liền lập tức hóa thành cơn lốc, đuổi thẳng theo hướng A Nam, trên đường đi lại mang theo vô số âm sương mù, sức mạnh càng ngày càng lớn, từ xa nhìn lại, tựa như một con rồng đen khổng lồ, đang truy đuổi một con đom đóm nhỏ liều mạng chạy trốn.

Tôi nhìn chăm chú, chẳng qua là tốc độ của A Nam quả thật nhanh đến khó thể tưởng tượng, cơn lốc kia nhiều lần bao quanh hắn, nhưng hắn đều có thể thoát ra ngoài, Long bà bà dưới mặt đất ngửa đầu lên xem, lẩm bẩm nói:

- Người này, hôm nay hắn nếu có thể chạy thoát được, cũng coi là giỏi.

Tôi cau mày hỏi:

- Bà bà, tên A Nam này rốt cuộc là người nào, lại lợi hại như vậy, u minh hoàng tuyền, hắn cũng có thể dễ dàng tới lui?

Ánh mắt Long bà bà nhìn chằm chằm giữa không trung, nghe vậy chậm rãi nói:

- Một người bán linh hồn, một người không ra người, không, hắn đã không thể coi là người, từ lần trước ta thấy hắn, hắn cũng đã chết rồi, không nghĩ tới, lại còn sống lâu như vậy.

Lời của bà bà nói, tôi có chút nghe không hiểu, đang định tiếp tục hỏi, ánh mắt Long bà bà bỗng nhiên căng thẳng, lớn tiếng quát:

- Không được, chẳng lẽ hắn đã tu luyện thành công sao, hắn lại muốn thoát ra ngoài...

Tôi vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy luồng sáng kia đã bay cao đến chân trời, ở trong thế giới mờ mờ này, đã sắp biến mất không thể nhìn thấy, mà cơn lốc như hắc long ở sau lưng mặc dù hung mãnh như thế, nhưng vẫn luôn cách luồng sáng kia một đoạn, không cách nào đuổi kịp.

Tôi không khỏi gấp gáp, nếu trong tình huống này hắn cũng có thể chạy thoát, vậy thì thật là kỳ tích:

- Bà bà, bà có thể hay không lập tức đưa tôi trở về, về trước hắn, nếu không nếu để cho hắn đi về trước, vậy...

Tôi đang muốn nói nếu để cho hắn đi về trước, vậy khẳng định sẽ tìm được xác của tôi, kế hoạch hỏng mất, như vậy, tôi vĩnh viễn cũng không thể trở về.

Nhưng vào lúc này, luồng sáng trên bầu trời kia dường như đã sắp biến mất đột nhiên lần nữa to dần, tôi nhìn chăm chăm cẩn thận xem xét, chỉ thấy luồng sáng kia tựa như từ trên trời rơi xuống vậy, lại trong chớp mắt xuyên qua mảnh âm sương mù kia, trực tiếp rớt xuống.

Tôi nhất thời vô cùng kinh hãi, chẳng lẽ A Nam lại đột nhiên thay đổi chủ ý không chạy nữa sao?

Long bà bà cũng hơi ngạc nhiên, chợt vung tay lên, âm sương mù đầy trời kia lập tức ngưng truy kích, chậm rãi tản ra, đón luồng sáng kia ở trên trời rơi thẳng xuống, bỗng nhiên hét một tiếng nói:

- Đó là cái gì?

Chỉ thấy trên bầu trời luồng sáng kia càng ngày càng rõ ràng, nhưng mà không ngừng mở rộng, càng ngày càng sáng, nhìn qua tựa như một trận mưa bom đang rơi xuống, và dường như sắp rơi xuống trước mặt của chúng tôi.

Long bà bà bỗng nhiên cử động cây trượng, kêu lên:

- Là ai đang tới, mau dừng lại, nếu không đừng trách tôi không khách khí!

Nói thì chậm nhưng chuyện xảy ra rất nhanh, ngay lúc Long bà bà vừa dứt lời, luồng ánh sáng lóa mắt kia đã đến phía trên đỉnh đầu, ngay sau đó, một tiếng hú kỳ lạ trong luồng sáng vang lên, làm rung chuyển cả vùng hoang dã, nghe có vẻ do không thể kiểm soát được, chứ không phải là cố ý hét lên.

Vẻ mặt Long bà bà bỗng nhiên thay đổi, trên mặt nhất thời xuất hiện vẻ kinh ngạc, kêu lên:

- Chẳng lẽ là...

Luồng sáng dần dần tản ra, từ bên trong xuất hiện một thiếu nữ quần áo trắng, tôi định thần nhìn lại, lập tức vô cùng khiếp sợ, đây lại là Lam Ninh!

Lam Ninh mặt đầy vẻ hưng phấn, xa xa liền thấy tôi, ngoắc tay nói:

- Công tử, cậu không có sao chứ? !

Thấy Lam Ninh đột nhiên xuất hiện ở nơi này, lòng tôi nhất thời vô cùng kích động, chạy tới chỗ cô ấy, lớn tiếng nói:

- Tôi không có sao, tôi không có sao, cô làm sao tới đây?

Tôi xông lên nắm tay Lam Ninh, trong lòng phấn khởi không thôi, Lam Ninh cũng rất mừng rỡ, quay đầu chỉ bạch quang kia nói:

- Đương nhiên là Thần Quân mang tôi đi chung rồi...

- Cái gì?

Tôi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn lại, lại thấy bạch quang kia đã tan đi, một người một thú đang đứng ở nơi đó, người nọ khoác áo choàng màu đen, chính là A Nam, nhưng là một bộ dạng chật vật không chịu nổi, mà ở đối diện với hắn, một con thần thú cao lớn, dùng sừng độc hung hăng đề phòng A Nam, trợn hai con mắt to hắn, mắng nhiếc, mặt đầy vẻ căm ghét.

Tôi nhất thời mừng rỡ, không ngờ thật sự là Giải Trĩ đã tới, đang muốn đi qua chào hỏi, sau lưng Long bà bà đã đi tới, mang sắc mặt vui mừng nói:

- Hóa ra là Giải Trĩ Thần Quân đến, tôi đã nói, ai mà có thể có pháp lực đến như vậy.

Con ngươi Giải trĩ chuyển một cái, nhìn tôi một cái, bỗng nhiên thét lên một tiếng dài, A Nam nghe tiếng huýt sáo đứng không vững, ùm ngã nhào trên đất, trên người Giải Trĩ lóe lên một mảnh bạch quang, chiếu vào khiến tôi không mở mắt nổi, một lát sau bạch quang tản đi, nhìn lại một cái, Giải Trĩ lại hóa thành một chàng trai trẻ mặc áo choàng màu xanh, nhìn qua so với tôi, dáng vẻ tựa hồ còn nhỏ hơn một hai tuổi, dung mạo tuấn tú anh vũ, tóc dài ngang vai, cười híp mắt nhìn Long bà bà, khom người hành lễ nói:

- Long nữ bà bà, ngươi khỏe chứ ạ.

Tôi lần nữa kinh ngạc, Long bà bà này, lại là long nữ gì chứ? Bất quá tôi nhìn mái tóc bạc hoa râm này của bà, mặt đầy nếp nhăn, thật sự là so với long nữ không thể có quan hệ được.

Long bà bà cười nói:

- Cậu bây giờ thừa kế thế vị của cha, giỏi lắm rồi, lại còn nhớ lão thái bà này, hiếm thấy hiếm thấy.

Giải Trĩ hóa thành người trẻ tuổi trên mặt mang nụ cười nói:

- Tôi nào tính thừa kế thế vị gì đâu, chỉ là lừa bịp mà thôi, với lại, bây giờ cũng không ai tin cái này. Có điều, có thể giúp bà bà bắt người này, tôi ngược lại thấy thật cao hứng, này, nói ngươi đó, tới quỳ xuống, nhận sai với Long nữ bà bà!

Cậu ta một tay níu lấy A Nam, kêu lên:

- Còn nữa, xin lỗi người Hàn gia.

A Nam mặc dù lợi hại, nhưng ở trong tay cậu ta tựa như con gà con, vẻ mặt đau khổ quỳ xuống đất luôn miệng nói:

- Tôi biết lỗi rồi, đều là tôi sai...

Giải Trĩ lại kêu nói:

- Hừ, ngươi phải tự thú nhận, nói, ngươi sai chỗ nào?

- A? Tôi, tôi...

A Nam hướng về phía chúng tôi chắp tay

- Tôi không nên, tôi không nên... Tôi không nên gây thù với Hàn gia, tôi không nên xông vào Tam Xá, tôi...

- Không được, đây coi là chó má nhận sai, ngươi phải biết được bản chất ngươi sai ở đâu, nói lần nữa, không nói được thì không xong đâu!

Giải Trĩ trợn con ngươi kêu lên, biểu cảm kia thật là giống hệt như thân phận thật sự của cậu ta.

Tôi cười nói:

- Thần Quân, đừng phí tâm với thứ người như vậy, ta đoán rằng hắn căn bản cũng không biết sai ở đâu.

A Nam liên tục hướng về phía tôi chắp tay dập đầu, cả người cũng nằm trên đất, luôn miệng nói:

- Hàn gia tiểu gia, là tôi bị ma quỷ ám ảnh, một lòng nghĩ trả thù, tôi biết lỗi rồi, tôi đáng chết, cầu các người tha cho tôi đi, tôi ở dưới vực sâu khổ cực tu hành trăm năm không dễ, sau này tuyệt đối không dám hại người nữa.

Giải Trĩ quơ tay cho hắn một cái tát, hừ một tiếng nói:

- Im miệng, ta để cho ngươi nhận sai, không để cho ngươi cầu xin tha thứ, nói thêm chữ nữa, ta đánh chết ngươi!

- Dạ dạ dạ, tôi sai rồi, tôi không nói...

A Nam gặp phải kẻ không nói lý như Thần Thú, đoán rằng cũng rất buồn rầu, liền trực tiếp nằm trên đất, duy trì tư thế quỳ lạy, không nói tiếng nào.

Tôi im lặng nhìn Lam Ninh một chút, Lam Ninh cũng đang che miệng cười trộm, Giải Trĩ lúc này mới nhìn tôi một cái, trên dưới quan sát một phen, khoa tay múa chân nói:

- Cậu không có sao chứ? Ho khan một cái, nha đầu này liền kéo tôi tới cứu cậu...

Tôi cười tiến lên phía trước nói:

- Dạ, đa tạ Thần Quân, chẳng qua là không biết, phía trên tình hình bây giờ như thế nào?

Giải Trĩ gãi đầu một cái, tựa hồ có chút lười nói, cậu ta quay đầu nhìn Lam Ninh một cái, Lam Ninh tự nhiên biết ý, vì vậy đi tới trước, nói với tôi chuyện xảy ra sau khi tôi đi, chuyện xảy ra trên kia.

Long bà bà nhìn chúng tôi, mỉm cười không nói, hai tay rúc lại trong túi áo, híp mắt, cũng lẳng lặng lắng nghe...

 

0.90273 sec| 2438.211 kb